Lục Tàn Dương giận tím mặt, hai mắt tức khắc giăng đầy tơ máu, hệt như một con mãnh thú phát cuồng. Trong tiếng gầm giận dữ, thân hình hắn nhanh như điện chớp, Câu Trần Yêu Đao trong tay cuốn theo tiếng gió rít gào, với thế sét đánh không kịp bưng tai, chém thẳng về phía Trác Thanh Phong.
Nhát đao này ngưng tụ đầy lửa giận của hắn, khí thế hung mãnh, sắc bén không gì cản nổi, đao quang loé lên, dường như muốn chém đôi cả không khí xung quanh.
Nhưng đao của hắn còn chưa hạ xuống, Cố Mạch đã xuất thủ đâm một kiếm tới. Lục Tàn Dương giận dữ, thu đao chém về phía Cố Mạch.
"Keng" một tiếng vang lớn, tựa như chuông lớn ngân vang, chấn động khiến màng nhĩ mọi người xung quanh đau nhức.
Nơi đao kiếm giao nhau, trong khoảnh khắc, tựa như sao băng va vào mặt trăng, tia lửa bắn ra tung tóe, những đốm lửa li ti đó, hệt như đom đóm đêm hè, tùy ý bay lượn quanh thân hai người.