Hai bên giao tranh kịch liệt, không ai nhường ai, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất Phật điện, mùi máu tanh nồng nặc trong không khí, khiến người ta buồn nôn.
Diệp Linh Tố và Diệp Vãn Nguyệt tuy võ công cao cường, nhưng giáo đồ Bái Nguyệt giáo số lượng đông đảo, hơn nữa kẻ nào cũng thủ đoạn tàn độc, nhất thời cũng bị thương không ít. Nhưng đám người Bái Nguyệt giáo kia cũng chẳng lành lặn gì, trong chốc lát lại rơi vào thế giằng co, thắng bại khó phân.
Ngay lúc này,
Mấy cao thủ Bái Nguyệt giáo đột nhiên ra tay với đám người thương đội đang hôn mê trên mặt đất.
Diệp Linh Tố cùng Diệp Vãn Nguyệt sắc mặt hơi biến, hai nàng vốn là người Chính đạo, lại còn là nhân vật đứng đầu giang hồ Chính đạo, đương nhiên không thể đứng nhìn người vô tội bị Bái Nguyệt giáo sát hại, lập tức định xuất thủ ngăn cản.