Tám đào kép cầm đao kiếm từ trong đó xông ra, Trương Quan hai tay bắt lôi quyết, hai cánh tay được thanh quang bao phủ, trong lòng thầm niệm chú văn, tiếp đó hai chưởng vỗ xuống mặt đất, tám cột sét lớn bằng miệng bát liền xé toạc mặt đất vàng, trong nháy mắt lan đến dưới chân tám tên lâu la.
Ầm ầm——
Trong khoảnh khắc lôi quang lóe lên, tám đào kép thậm chí còn chưa kịp kêu lên tiếng nào, đã duỗi thẳng người ngã rạp xuống đất, trên người tuôn ra huyết khí, hòa vào màn huyết vụ phía sau.
Lý Kính tay cầm bội kiếm Cẩm Giao, bước chân không hề dừng lại, trên đường đi còn buông lời chế nhạo:
“Các hạ cũng thật biết giữ kẽ, lâu la chưa chết hết thì chưa chịu ra mặt.”