Nói đến đây, Từ Hận Thủy đột nhiên khựng lại, phát hiện Vệ Uyên vẫn không ngừng rót chân hỏa vào đan lô, chỉ là ngọn lửa trong tay hắn có chút kỳ lạ, trong màu bạch kim lại có chút đỏ nhạt, rõ ràng mang theo tiên linh chi khí.
Từ Hận Thủy bèn nói: “Nếu thu đan muộn, sẽ ảnh hưởng đến phẩm chất và số lượng đan dược thành phẩm. Nhưng nếu trước đó có vài bước chưa làm thật hoàn mỹ, ở giai đoạn này có thể hơi bù đắp lại...”
Các đệ tử Tạo Hóa Quan sắc mặt khác lạ, bọn hắn tự nhiên nghe ra đây là Từ Hận Thủy cố tình biện hộ cho Vệ Uyên.
Cùng một đan phương, phẩm chất và số lượng đan dược Từ Hận Thủy luyện ra đều vượt quá đan phương gốc, cho thấy thời điểm thu đan là vừa vặn. Còn Vệ Uyên trì hoãn lâu như vậy, cho dù tất cả các bước trước đó đều hoàn mỹ không tì vết, lò đan này có thể ra được một phần ba số lượng bình thường đã là tốt lắm rồi.
Lúc này trong ý thức Vệ Uyên không ngừng vang lên lời nhắc nhở: