Thanh niên đạo nhân chậm rãi nói: "Muôn vàn đạo lý trên đường tu tiên, ngươi cứ tự mình thể ngộ. Ta dù có nói cho ngươi, điều không nên hiểu vẫn sẽ không hiểu, khi nên hiểu tự nhiên sẽ hiểu. Hiện giờ có một việc khẩn yếu, lại cần phải nói kỹ với ngươi."
"Tiền bối xin cứ nói."
Chỉ là Vệ Uyên có cảm giác, nếu cá câu lên được, vậy thì thanh niên đạo nhân không chỉ nói về đạo lý trên con đường tu tiên, mà còn nói rất nhiều.
Nhưng vì sao cá lại không cắn câu? Vệ Uyên suy nghĩ kỹ, nhưng không có lời giải.
Thanh niên đạo nhân nói: "Lưu Ly khoảng thời gian này vẫn luôn bế quan, cố gắng tấn giai Pháp Tướng, nhưng cuối cùng lại công cốc, không thể bước ra bước cuối cùng. Ta làm tổ sư đây không thể cứ thế đứng nhìn, cũng phải thay nàng mưu tính một phen."