Vệ Uyên nổi giận! Còn chưa thấy qua linh vật nào ngang ngược như vậy!
Nhưng hắn thu tay về nhìn, liền thấy trong tay phải nắm một khối bảo thạch trong suốt long lanh, bên trong lại có một tòa tiểu tiên sơn đang lúc chìm lúc nổi. Tuy rằng Vệ Uyên không biết đây là vật gì, nhưng vừa nhìn liền biết không phải là linh tài bình thường, nhất định rất quý, đặc biệt quý, vô cùng quý!
Tay trái dính bùn nhão linh khí bức người, bên trong có từng hạt từng hạt kim sắc, tựa như linh kim, lại giống như nguyên đồng, tóm lại đều là linh tài hiếm thấy.
Bị linh vật nhổ cho hai bãi, Vệ Uyên liền không hiểu sao lại được mấy ngàn lượng tiên ngân. Trong nháy mắt, oán khí của Vệ Uyên tan biến, cảm thấy nó ngang ngược cũng rất có lý.
Vệ Uyên hoài nghi, Tôn Vũ và Sừ Hòa lão đạo mãi mà không bắt được linh vật này, nói không chừng còn có nguyên nhân khác.