Phía sau Vệ Uyên vang lên một tiếng kêu gào đau đớn chói tai, con bất tử quái vật bị ánh sáng mặt trời buổi trưa chiếu vào, toàn thân bốc khói trắng xì xì, rồi lùi lại.
Hai người thoát chết, vẫn còn kinh hồn, Vệ Uyên nói: “Nàng không nói bất tử quái vật buổi trưa không ra được sao?”
“Thiếp làm sao biết được? Bình thường chúng đều trốn sâu trong thần miếu, hôm nay không biết tại sao đột nhiên lại có một con ra ngoài. Ban đầu nó không động, nhưng chàng cứ kéo nó sờ…”
Vệ Uyên suy nghĩ một chút, nói: “Hôm nay về trước, chuẩn bị một chút, ngày mai lại đến.”
“Tại sao chàng nhất định phải vào thần miếu?”