Khúc Liễu trấn.
Viên Thanh Ngôn như lệ thường bàn công sự, một tên quan viên nói: "Viên đại nhân, lán cháo đã mở ba nơi, hiệu quả qua vài ngày nữa sẽ thấy."
"Sao lại là ba nơi? Chẳng phải nói chỉ mở một nơi thôi sao?" Viên Thanh Ngôn nhíu mày hỏi.
Quan viên kia đáp: "Một nơi quả thật không đủ, kỳ thực quanh quận trị đâu có lưu dân, lưu dân căn bản không đi nổi đến đây. Chỉ có khu vực gần Biên Ninh quận mới có thể chiêu mộ được chút ít, hơn nữa cũng đều là những nhóm lưu dân nhỏ, cho nên phải đặt thêm mấy lán cháo, mới có thể chiêu mộ đủ nhân thủ. Bất quá đại nhân yên tâm, lán cháo tuy mở ba nơi, nhưng lượng lương thực tiêu hao vẫn như một nơi, mỗi ngày chỉ có ngàn cân."
Viên Thanh Ngôn lúc này sắc mặt mới dịu đi một chút, nói: "Rất tốt. Bản quan uổng mang cái danh quận thủ này, lại không có dân để trị, thật là đáng than. Chiêu mộ được chút lưu dân, là có thể khai hoang trồng trọt rồi."