Chúng tu sĩ Thái Sơ Cung vây thành một vòng, nhìn hài nhi trong pháp trận, Tiên Thiên Kiếm Thể mọi người đều chỉ nghe danh, chưa từng thấy qua, đều rất hiếu kỳ.
Giữa pháp trận, tiểu hài nhi ngồi trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn trời xanh mây trắng, bắt đầu nghiêm túc suy tư nhân sinh. Trong tầm mắt của nàng, giờ khắc này bản thân đang ngồi trên một bãi cỏ xanh giữa núi rừng, xung quanh là rừng cây, khe suối và núi cao, trên đỉnh đầu là bầu trời trong xanh vạn dặm, phong cảnh vô cùng tú lệ, nhưng không biết vì sao, luôn cảm thấy xung quanh có chút ác ý, khiến nàng không dám nhúc nhích.
"Đây là nữ nhi của Hứa Văn Vũ?"
"Dù sao sau khi sinh ra câu đầu tiên chính là gọi hắn là phụ thân."
"Nhìn không ra nha, tiểu tử này cũng ra trò phết nhỉ!"