Năm trăm thiết kỵ cuồn cuộn rời khỏi trận địa, mang theo khí thế không gì sánh nổi lao thẳng về phía chi quân đội cách đó hơn mười dặm.
Nội quan nói về "phong bình", ý chỉ sự đánh giá cao thấp trong cuộc Thu Thú Tràng này. Tấn Vương cùng Thành Vương, Anh Vương nghị luận về biểu hiện của các bên tham gia, đó gọi là "phong bình". Các bên săn giết được bao nhiêu Liêu tộc, có mở được bảo khố hay không, đều có điểm số tương ứng, cộng hai thứ lại, chính là căn cứ để xếp hạng tổng trên bảng xếp hạng Thu Thú Tràng lần này.
Vệ Uyên đang lo không biết làm sao để đội sổ, "phong bình" mà bị trừ thành âm thì tốt nhất.
Ở phía xa, đội quân mang cờ hiệu Vân Tương Tiết Độ Sứ có năm mươi kỵ binh trinh sát, bốn trăm năm mươi bộ tốt, đều mặc khinh giáp, là trang bị tiêu chuẩn cho du kích chiến trên núi.
Đội trưởng là một viên phó tướng, nghe thấy tiếng vó ngựa, quay đầu nhìn lại, thấy đại đội thiết kỵ ập đến, sắc mặt lập tức trắng bệch!