Đợt mưa tên thứ hai rơi xuống, trong trận vang lên hơn mười tiếng kêu thảm thiết, một số con cháu Thôi gia vẫn là luống cuống, khi mưa tên đến đỉnh đầu thì chạy loạn khắp nơi, kết quả bị bắn trúng, xuất hiện thương vong. Hai tên xui xẻo trực tiếp bị trọng tiễn bắn xuyên mũ trụ, chết ngay tại chỗ.
Trận chiến này lão binh cung thủ và con cháu Thôi gia được phối hợp theo tỷ lệ một một. Hai tên con cháu Thôi gia chiến tử chút nào không ảnh hưởng đến lão binh, bọn họ thần thái ung dung, lại là một loạt năm phát bắn nhanh, sau đó không chút hoang mang ứng phó đợt mưa tên thứ ba.
Sau ba đợt mưa tên, bộ quân tiền phong của Tây Tấn đã áp sát quân địch, nhưng không còn cung tiễn yểm trợ. Các hiệu úy quay đầu nhìn lại, mới phát hiện đội cung của mình đã tan hoang, có tới năm sáu trăm người ngã xuống, ngay cả một đội trưởng Đạo Cơ cảnh cũng trúng mấy mũi tên, đứng thẳng đơ tại đó mà chết.
Trước trận bỗng vang lên tiếng sấm liên miên không dứt, khói bụi mù mịt bốc lên, hàng quân Tây Tấn phía trước ngã rạp như lúa bị gặt.
Chốc lát sau, bên ngoài giới vực, Từ Ly có chút ngơ ngác nhìn từng tốp bại binh trở về. Lúc đến có một vạn năm ngàn người, giờ chỉ còn sáu ngàn, có lẽ còn vài ngàn người lạc đường trên đường rút lui, may ra gom góp được một vạn.