Ống tay áo trái của Bảo Vân trống rỗng, phất phơ trong gió. Nàng nhìn về phía nơi Tiên lôi giáng xuống, thản nhiên nói: "Hứa Vạn Cổ quả thực không xứng làm người."
Giữa không trung lại xuất hiện một đạo Tiên lôi khác, muốn rơi xuống, nhưng lại chưa rơi.
Người trên trời đưa mắt nhìn nhau, có kẻ lại trầm ngâm suy tư.
Lúc này, trước mặt mọi người đột nhiên xuất hiện một nam tử vẻ mặt có phần âm lãnh, tướng mạo trông rất trẻ tuổi nhưng những người ở đây làm sao không biết tuổi của Bảo Thụ chân nhân nhà Bảo gia? Lão sở dĩ trông chỉ ngoài ba mươi, là vì đây là tuổi lão thành tựu pháp tướng, dung mạo cũng là dung mạo lúc đó.
Bảo Thụ chân nhân chắp tay sau lưng, thản nhiên nói: "Có ai cảm thấy vừa rồi Bảo gia ta sai, cứ việc đến cửa hỏi tội. Bảo gia ta khiêm tốn tiếp nhận, nhưng sẽ không sửa đổi."