Vệ Uyên ngồi dậy, thấy trên bàn bày một chân đèn, cắm hai cây nến đỏ, phía góc phòng bên kia cũng đặt một chân đèn tương tự.
Ánh nến đỏ quạch, hệt như ánh tà dương cuối cùng.
"Tướng công, giờ không còn sớm nữa, chúng ta nên nghỉ ngơi thôi."
Phải, giờ không còn sớm nữa. Vệ Uyên đứng dậy xuống giường, chân vừa chạm đất, khẽ nhíu mày, rồi lại nhấc chân lên.
Trên mặt đất có hai dấu chân rõ ràng!