Trên con đường thông đến Vĩnh An Thành, xuất hiện một đội nhân mã.
Vĩnh An Thành cũng chỉ mới được xây dựng chưa đầy một tháng, con đường thông ra bên ngoài Thanh Minh Giới Vực này vẫn là do người và xe cộ qua lại trong khoảng thời gian này tạo thành. Cái gọi là đường, kỳ thực chỉ là hai vệt bánh xe sâu hoắm, còn toàn là bùn lầy và vũng nước sâu.
Bọn bộ tốt hộ vệ trên người toàn là bùn nước, chỉ có mấy quân quan cưỡi ngựa trông có vẻ chỉnh tề hơn một chút. Xe ngựa không ngừng lắc lư, phát ra những tiếng kêu cót két, không biết khi nào sẽ đột nhiên tan rã.
Phía trước bỗng nhiên xuất hiện hơn mười kỵ sĩ, hướng về phía đoàn xe mà chạy đến. Bọn hắn chặn đường đoàn xe, quát lớn: "Các ngươi là ai, đến đây làm gì?"
Viên quân quan hộ vệ sắc mặt trầm xuống, quát: "Các ngươi mù rồi sao? Không nhận ra cờ hiệu, không thấy khôi giáp trên người quân gia ư? Bản tướng phụng mệnh triều đình, hộ tống Ngưu đại nhân đi phó nhậm. Các ngươi là hạng người gì, dám chặn đường mệnh quan triều đình, muốn chết rồi sao?"