Khổng Tước hòa thượng đột nhiên khẽ tụng một tiếng Phật hiệu, Khổng Tước khổng lồ trên đỉnh đầu lại hiện ra, lần này không phải phun Ngũ sắc hà quang, mà là khai bình!
Một màn vũ bình lộng lẫy dài mấy chục trượng xuất hiện, trong không gian dưới lòng đất nhất thời nổi lên từng mảng Ngũ sắc hà quang, thân thể mọi người như bị gỉ sét, động tác trở nên dị thường chậm chạp, ngay cả Triệu Phù Sinh cũng không ngoại lệ.
Triệu Phù Sinh không hề kinh hoảng, Họa trục trên đỉnh đầu càng xoay càng nhanh, bên trong không ngừng truyền ra từng trận gầm thét tang thương, tựa hồ có viễn cổ cự thú gì đó sắp xông ra. Mỗi lần trùng kích, sẽ có một mảng lớn Ngũ sắc hà quang biến mất.
Triệu Phù Sinh nhãn lực lão luyện, biết đại thần thông như thế này của hòa thượng cực kỳ tiêu hao pháp lực, căn bản không chống đỡ được bao lâu, bản thân giãy dụa càng kịch liệt, càng có thể sớm thoát khỏi trói buộc.
Khổng Tước hòa thượng xướng một tiếng Phật hiệu liền chuẩn bị đi lấy phi điêu. Nào ngờ từ bên cạnh đột nhiên một tiếng oanh minh, một viên đạn súng uy lực cực lớn bắn tới!