“Ha hả, nếu hắn biết có câu ‘Càng thổi rụng, sao như mưa’, e rằng có thể khoe khoang cả một canh giờ!”
“Man di thô bỉ vô văn, hẳn là không biết trên đời còn có một thương tên rằng ‘Bất Tận đại giang cuồn cuộn đến’, có được thương này, có thể đâm cả đêm…”
Mọi người cười ồ lên.
Vệ Uyên khẽ động vành tai, ghi nhớ hai chiêu này, sau này hẳn là có thể dùng đến.
Vệ Uyên tuy không thấy gì, nhưng từ phản ứng có chút đột ngột của Tấn Vương đoán ra, đại khái là có người lớn trong nhà tới.