"Hôm nay phong hòa nhật lệ, thích hợp thả câu."
Trên ngọc chỉ chỉ có một câu không đầu không đuôi như vậy, rồi thôi.
Vệ Uyên lật đi lật lại xem hồi lâu, đoạn nhìn quanh bốn phía, nào còn thấy bóng dáng Chu sư thúc tổ? Muốn hỏi cũng chẳng tìm được người.
Nếu Chu Nguyên Cẩn không muốn để người khác phát hiện, thì với cảm ứng của Vệ Uyên cũng khó mà nhận ra. Có điều giờ Vệ Uyên xem như đã nhìn ra, vị sư thúc tổ này rõ ràng thuộc phái Tri Cổ, thích dùng cơ phong, nói một phần giữ chín phần, khắp nơi bày trò đố chữ, để đệ tử tự mình lĩnh ngộ.
Thời Vệ Uyên còn tập trung thụ nghiệp, chính là lúc phái Đỉnh Tân và phái Tri Cổ đấu đá kịch liệt nhất, song phương ngày ngày đấu võ mồm, chẳng hề khách khí với nhau.