"Sư muội!"
Độc Cô Cầu Bại khẽ nói, hắn xuất hiện phía sau Lâm Tiểu Nhã.
Lâm Tiểu Nhã nghe thấy tiếng, rõ ràng run lên.
Chậm rãi xoay người lại, Lâm Tiểu Nhã nhìn về phía Độc Cô Cầu Bại, trong đôi mắt lập tức tràn ngập hơi nước. Lúc này, Độc Cô Cầu Bại đã khôi phục lại dáng vẻ Tiêu Vân, vẫn là dáng vẻ trẻ trung, quen thuộc như ban đầu.
"Sư huynh, thật sự là huynh... huynh đã trở lại!" Lâm Tiểu Nhã si ngốc nhìn Độc Cô Cầu Bại, nàng không dám xông lên phía trước, lo sợ đây chỉ là một giấc mộng.