Mọi người nghe tiếng liền nhìn sang, chỉ thấy hai thanh niên sóng vai đi tới. Một người khí chất bất phàm, mặc cẩm bào thêu hoa văn Thanh Vân Bạch Nhật, phong thần tuấn lãng, tựa như một vị thần vương tuyệt thế đang bước đi giữa nhân gian.
Bên cạnh hắn là một nam tử trẻ tuổi khôi ngô, toàn thân tản ra vẻ hoang dã, đôi mắt như mắt dã thú, ánh mắt tràn ngập sát khí cùng cuồng bạo, khiến người ta kinh sợ.
Lời vừa rồi, chính là do nam tử khôi ngô như dã thú này thốt ra.
Lúc này, hắn nhìn Tiêu Vân trên lôi đài, khoanh tay, lạnh giọng nói: “Ngươi chính là Độc Cô Cầu Bại? Cái tên này cũng không tệ. Nếu đã thích cầu bại như vậy, hôm nay ta, Long Ngũ, sẽ thành toàn cho ngươi.”
Trên lôi đài, Tiêu Vân hờ hững liếc nhìn Long Ngũ, rồi nhìn sang thanh niên bên cạnh, hắn lập tức nhận ra người này là Khương Hạo Nhiên.