Mấy năm trôi qua, Lâm Tiểu Nhã cũng từ một quả táo xanh biến thành quả táo đỏ, chỗ nên đầy đặn thì đầy đặn, chỗ nên thon thả thì thon thả, dáng người yểu điệu, tóc dài bay phấp phới, da trắng nõn nà, thanh xuân xinh đẹp, vô cùng bắt mắt.
Mà Tịch Xuân Vũ đứng bên cạnh, vẫn xinh đẹp động lòng người như thường, tựa như đóa hoa hồng nở rộ, đặc biệt quyến rũ.
May thay, Tiêu Vân là một người đứng đắn, cho dù mỹ nhân vây quanh, nội tâm hắn vẫn tĩnh lặng như mặt hồ thu.
Mỹ nhân gì đó, sao sánh được với tu luyện?
Vẫn là thành tựu Đại Đế quan trọng hơn.