Bàn Đào thịnh hội kéo dài một tháng thì kết thúc.
Trong khoảng thời gian đó cũng không có đại sự gì xảy ra, các đại lão chỉ đến ăn uống no say, rồi tán gẫu vài câu, sau đó vỗ mông, ai về nhà nấy.
Tiêu Vân cũng cáo từ Tam Tiêu, mang theo Bạch Tố Trinh, quay về Bích Du Cung.
Suốt dọc đường, Bạch Tố Trinh ôm một quả Bàn Đào chín ngàn năm, khóe miệng khẽ nhếch lên, vẻ mặt vui sướng tràn đầy.
Tiêu Vân có chút cạn lời, chẳng qua chỉ là một quả Bàn Đào, có cần phải cao hứng như vậy không?