Trước mắt, thiếu niên này chừng mười sáu, mười bảy tuổi, khoác trên mình một bộ bạch y, tinh khiết không tì vết, sáng trong tựa trích tiên, siêu phàm thoát tục.
Hắn chắp tay sau lưng, đứng trên Già Thiên Kỳ, tựa như một vị thần tiên xuất tuần, khí độ bất phàm.
Diệp gia lại có nhân vật như vậy?
Tiêu Vân và Triệu Vô Cực đưa mắt nhìn nhau, đều lộ vẻ kinh ngạc.
Người này khống chế Già Thiên Kỳ, tất nhiên là người của Diệp gia ở Đông Hoang, nhưng xét tu vi của hắn, cũng chỉ mới là Thánh Nhân cảnh giới, lại dám mang theo Già Thiên Kỳ đến trước mặt hai kẻ dị loại thành đạo bọn họ, quả thật to gan lớn mật.