"Thấp La Ni, đã đến thế giới này, nên làm quen với phong tục nơi này thôi. Tu luyện hệ thống hai thế giới ta khác nhau, đẳng cấp xưng hô tự nhiên khác biệt, rồi sẽ quen thôi." Nữ Thần Quyến Giả đối diện mỉm cười nói.
Thân hình khôi ngô Thấp La Ni bĩu môi, lẩm bẩm: "Chẳng phải ta cảm thấy kinh hãi sao? Ở Hồng Hoang thế giới, Thánh Nhân cái gì cũng biết, kẻ nào dám tự xưng Thánh Nhân sau lưng thì chỉ có đường chết. Đến thế giới này, Thánh Nhân nhan nhản khắp nơi, chẳng bao lâu nữa, có lẽ sẽ có kẻ gọi ta là Thánh Nhân mất, việc này truyền về Ma giới, chẳng phải khiến người ta cười rụng răng hay sao."
"Này, các ngươi lạc đề rồi, hiện tại chúng ta đang bàn về Triệu Vô Cực kia." Vị Thần Quyến Giả mở miệng đầu tiên vỗ bàn, kéo mọi người trở lại vấn đề.
Nữ Thần Quyến Giả kia cười quyến rũ: "Còn gì để bàn nữa, nếu bọn ta hợp thể còn không đối phó nổi Triệu Vô Cực kia, lẽ nào còn có thể dựa vào đám phế vật này sao?"
Nàng khinh bỉ chỉ vào đám Ma tộc Thánh Nhân.