Nghe Bất Diệt lão tổ thuật lại, Đế Thiên và Hỗn Độn Thánh Địa Thánh Chủ đều lộ vẻ kinh hãi trong lòng.
Hỗn Độn Thánh Địa Thánh Chủ trầm giọng nói: “Tên Tề Hành kia ta cũng từng nghe qua, nghe nói hắn sống lâu hơn cả Lôi Tổ, là một vị Đại Thánh đỉnh phong của Thái Sơ Thánh Địa, thọ nguyên sắp hết, không ngờ hắn vẫn chưa chết.”
Đế Thiên kinh hãi nói: “Cường giả Đại Thánh đỉnh phong tự bạo, khoảng cách lại gần như vậy, nếu không có Hỗn Độn Chung kịp thời xuất hiện, hậu quả thật khó lường.”
Hỗn Độn Chung ở bên cạnh truyền âm cho Tiêu Vân: “Nếu không phải tiểu tử ngươi ở đây, ta vừa rồi căn bản không kịp cứu viện.”
Tiêu Vân hiểu rõ, Hỗn Độn Chung hiện tại một lòng đều đặt trên người hắn, luôn luôn chú ý đến hắn, cho nên vừa rồi mới kịp thời xuất hiện.