Lúc này, các cường giả của các đại thế lực đang quan chiến ở phía xa đều không nhịn được mà cười vang. Bọn họ chẳng có gì phải lo ngại.
Hiếm khi nhìn thấy Cổ Thần Nhất, kẻ tiểu nhân âm hiểm, bụng dạ đen tối, cũng có một ngày bị người khác đùa giỡn. Một đám cường giả đều có chút hả hê trên nỗi đau của kẻ khác.
Người của Hỗn Độn Thánh Địa cười đến là vui vẻ. Nhất là mấy vị siêu cấp cường giả trong đó, còn cố ý phá vỡ không gian, truyền âm thanh tới.
“Cổ Thần Nhất, không ngờ rằng tổ phụ thất lạc nhiều năm của ngươi lại gia nhập Hỗn Độn Thánh Địa. Nói như vậy, ngươi cũng xem như là người của Hỗn Độn Thánh Địa chúng ta rồi. Mau tới bái sơn đi, ha ha ha...” Tiếng cười của Lôi Tổ rất lớn.
Bất Diệt lão tổ bên cạnh liếc hắn một cái, quát lớn: “Dù sao cũng là một vị tuyệt thế cường giả, ngươi có chút khí độ đi, đừng tùy tiện cười nhạo người khác.”