Bầu không khí trong Luận Kiếm Đường có chút ngưng trệ, khắp nơi trong không khí đều tràn ngập khí tức áp bức.
Khí tức phát ra từ trên người Quân Tiêu Dao càng ngày càng mạnh, hắn giống như một vầng thái dương từ phương Đông chậm rãi mọc lên, tỏa ra ánh sáng chói lọi, khiến cho mọi người cảm thấy áp lực nặng nề.
“Quân Thần Tử, xin hãy nể mặt ta.” Ngạo Vô Song thấy Quân Tiêu Dao dường như muốn ra tay, lập tức không thể ngồi yên, đứng dậy nhìn hắn trầm giọng nói.
“Ngạo Thánh Tử, ta khuyên ngươi không nên lo chuyện bao đồng.”
Quân Tiêu Dao căn bản không nể mặt Ngạo Vô Song, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Độc Cô Bại Thiên đối diện, trong đôi mắt ánh lên từng tia sáng bạc, nhiếp nhân tâm phách, làm người ta e sợ.