Vương Việt Trí bất giác mỉm cười đầy ẩn ý.
Đây chẳng phải là tình trong như đã mặt ngoài còn e sao, ta và Trần Vũ Doanh thật sự tâm đầu ý hợp, những kẻ không hiểu thật đáng thương.
Xem hết chín bức ảnh mất hơn mười phút, hắn lại nhấn vào ba dấu chấm, chọn bình luận, nhìn khung nhập liệu mà gõ rồi lại xóa, gõ rồi lại xóa, do dự rất lâu, đoạn văn dài bị xóa đi, Vương Việt Trí mới gõ vào hai chữ: Đẹp lắm.
Ừm, giản dị mới là chân thật, hài hước mà không có vẻ xu nịnh.
Gửi đi.