“Không ổn!” Lâm Lập dừng bước, xoay người lại.
“Ai da…” Trần Vũ Doanh đi phía sau không ngờ hắn lại dừng đột ngột, nhất thời đâm sầm vào người hắn, lảo đảo muốn ngã.
Lâm Lập vội vàng giữ chặt vai Trần Vũ Doanh, tránh cho nàng té ngã.
“Sao vậy, Lâm Lập, ngươi quên thứ gì sao?” Trần Vũ Doanh lùi lại một bước, vững người lại, trước tiên xoa xoa đầu mình, sau đó ngẩng đầu quan tâm hỏi.
“Lớp trưởng, nói ra vẫn là lỗi của nàng, nàng không nhắc ta đi lấy Dũng Sĩ Huân Chương.” Lâm Lập dùng ánh mắt mang theo ý cười nhìn Trần Vũ Doanh.