“Ngôn lão sư xin chào, sao lão sư biết tên ta?” Lâm Lập hỏi.
“Lão sư tên Vương Tử Ngôn.” Vương Tử Ngôn mỉm cười.
“Vậy ta gọi là Công Chúa Lâm?”
Dù sao cũng không phải lão sư dạy hắn, trông có vẻ cũng thân thiện, hơn nữa bây giờ đang ở ngoài trường, thế là Lâm Lập giả vờ không hiểu.
“Ngươi quả nhiên như lời Tiết lão sư nói, là một nhân tài.” Vương Tử Ngôn cao gần bằng Lâm Lập, vẻ mặt bất đắc dĩ vỗ vai hắn.