Vương Trạch bại trận, quay đầu cười trộm.
"Đa tạ Lâm tỷ!" Đinh Tư Hàm vươn tay ra.
Ân oán trước kia, xóa bỏ hết! Lâm Lập vẫn là một con ếch xanh tốt bụng!
Lâm Lập hiểu ý đập tay với ả, đồng thời mong chờ hỏi: "Không khách khí, Đinh muội, nhưng mà chúng ta thân là tỷ muội, tối nay Lâm tỷ có thể ngủ chung phòng với các muội không?"
"Còn có chuyện tốt này nữa cơ à?" Vương Trạch giống như chó thấy phân, vội ngoắt đầu lại, đối với Đinh Tư Hàm nói: "Đinh muội, ta thật ra là Vương tỷ của muội đó! Tối nay thêm ta một chân!"