Nhìn bốn trung niên nam tử này, Lý Huyền Phong thở dài một tiếng.
Lần này quả thật là khó thoát, thoát được sự truy sát của Quang Minh Thánh Giáo, lại không thể thoát khỏi ám sát của người phe mình.
Đây quả thực là một sự mỉa mai lớn.
"A Đại, các ngươi đi đi." Hắn bình tĩnh nói: "Sau khi trở về, nói với thúc thúc rằng Lưu Tam Dương có thể có vấn đề, ... cũng có thể không có vấn đề."
A Đại nghiến răng nói: "Thiếu gia, đừng nói lời nản chí, hôm nay chúng ta nhất định phải giết ra một con đường máu!"