Từ Thanh La lẩm bẩm trong miệng: “Vĩnh Dạ Nguyệt Thần… Vĩnh Dạ Nguyệt Thần… Vĩnh Dạ Nguyệt Thần…”
Sắc mặt nàng hơi thay đổi.
Nàng không ngừng nhai đi nhai lại bốn chữ này, niệm tụng bốn chữ này, vậy mà lại mơ hồ sinh ra một luồng hàn ý.
Từ Vĩ Lư cho đến Ngọc Chẩm, thậm chí xông thẳng lên Bách Hội.
Nàng tin vào trực giác của mình, đây là trực giác cực kỳ nguy hiểm, Vĩnh Dạ Nguyệt Thần này rất nguy hiểm!