Một lát sau, nàng bỗng thấy tâm thần mơ màng, lại có cảm giác hụt hẫng.
Từ Thanh La đỡ lấy cánh tay trái của nàng, nhẹ giọng nói: “Sở tỷ tỷ, đừng nhìn chằm chằm vào mắt sư phụ, cẩn thận kẻo bị sư phụ mê hoặc.”
Sở Linh quay đầu lườm Từ Thanh La đang cố nén cười: “Nói năng linh tinh!”
“Dù sao cũng phải cẩn thận đôi mắt của sư phụ, ta nói vậy cũng vì tốt cho tỷ thôi.” Từ Thanh La cười nói.
Sở Linh thuận thế nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng: “Mắt của hắn quả thật có quỷ dị.”