"Kẻ nào?!" Tuệ Linh hòa thượng nhảy lên, đáp xuống trước cổng chùa, đôi mắt nhỏ nhìn chằm chằm lão giả tóc bạc trước mặt.
Lão giả tóc bạc phơ, tướng mạo tuấn dật, thời trẻ ắt hẳn là một mỹ nam tử. Thiên đình đầy đặn, ngũ quan như đao khắc, mũi cao cằm vuông, đôi mắt hơi trũng xuống sáng quắc như đuốc, soi thấu tâm can.
"Hắc, là ngươi, Mộ Dung lão tặc!" Tuệ Linh hòa thượng cười lạnh một tiếng: "Lá gan lớn thật, dám tới Kim Cương Tự của bọn ta!"
"Tuệ Linh, Pháp Không đâu?"
"Ngươi tìm trụ trì làm chi?" Tuệ Linh hòa thượng liếc xéo Vương Thanh Sơn đang hấp hối: "Muốn cứu mạng tiểu tử này?"