Hòa thượng Tuệ Linh liếc hắn, đôi mắt nhỏ lộ vẻ không tin: "Âm Dương Thái Hư Công á, ngươi không nói mớ đấy chứ!"
"Nếu không, sao hắn đỡ được nhiều quyền kình của ta như vậy?" Hòa thượng Chí Uyên chầm chậm nói: "Quy Tịch Chưởng không đỡ nổi năm quyền đâu, nhất định là Âm Dương Thái Hư Công!"
Pháp Không đáp: "Sư bá tổ, Âm Dương Thái Hư Công này lai lịch thế nào, sao con chưa từng nghe qua?"
Hắn biết rõ tất cả kỳ công trong Thiên Ma Bí Điển, cũng biết các độc môn kỳ công của Ma Tông Lục Đạo, nhưng dường như không có Âm Dương Thái Hư Công.
"Ồ, ngươi không biết cũng phải." Tuệ Linh sáng mắt lên, thao thao bất tuyệt: "Hồi bọn ta ba bốn mươi tuổi, có một kỳ nhân xuất hiện, dựa vào Âm Dương Thái Hư Công mà tung hoành thiên hạ. Rõ ràng chỉ là nhị phẩm, nhưng lại ngang ngửa nhất phẩm, khiến người ta sợ khiếp vía. Nhưng kẻ này chỉ lóe lên rồi biến mất, không ai biết hắn ra sao, Âm Dương Thái Hư Công cũng thất truyền... Hừ, lão trọc nói là Âm Dương Thái Hư Công, không thể nào!"