Đôi mắt đẹp của Lạc Lạc Ni Á gắt gao nhìn Mộc Như Phong, dường như có lưỡi dao sắc bén muốn bắn ra từ tròng mắt.
Lạc Lạc Ni Á còn lại một ngàn chín trăm năm điểm đặt cược, tuy rằng vẫn còn khả năng theo, nhưng nàng cảm thấy không cần thiết.
Không cần thiết đem tuổi thọ còn lại ra đánh cược, nếu thua, thiệt hại còn lớn hơn lợi ích.
"Chậc chậc, như vậy đã không chịu nổi rồi sao? Một Cửu cấp Quỷ Đế còn không bằng ta một Tứ cấp Khế Ước Giả, thật uổng phí cả đời."
Mộc Như Phong chậc chậc hai tiếng, không hề che giấu vẻ trào phúng.