Đại điện Thương Mộc Tông.
Lúc này Khúc Hữu Đạo cùng những người khác đang ngồi trong đại điện.
"Thiên Nữ nhất hệ đám người này còn rất khách khí, không đòi người, không làm tiểu xảo, càng không làm lơ chúng ta. Khiến người ta không thể bắt bẻ. Tuy nhiên bọn hắn vậy mà lại ngấm ngầm dò xét tông môn của chúng ta, thật sự là không hề kiêng kỵ chúng ta chút nào. Bọn hắn sẽ không cho rằng chúng ta không phát hiện ra chứ? Đây chính là động tác lớn đấy." Khúc Hữu Đạo nhìn xuống phía dưới ba người hỏi.
"Chắc là cảm thấy chúng ta không phát hiện ra, dù sao bọn hắn đã thử ở các tông môn khác, hơn nữa còn dùng các thủ đoạn khác để che đậy, có điều thủ đoạn không cao thâm lắm." Nhan Như Tuyết cười như hoa nói: "Kỳ thật vẫn là từ nơi phồn hoa đến, coi thường chúng ta những nơi hẻo lánh chưa khai hóa này."
Tư Đồ Bách Xuyên nhíu mày nói: "Cứ dò xét như vậy, không đến nửa tháng nữa là bị dò xét xong rồi, đến lúc đó chẳng phải phát hiện ra chỗ chúng ta chẳng có gì sao? Cho dù đã động tay chân lên Cố Án, cũng không đứng vững được. Giả tạo cũng phải làm cho trọn bộ. Phải khoanh ra một vùng, để bọn hắn không dò xét được."