Mối quan hệ giữa nhân gian và thiên giới, hay nói cách khác là giữa người và thần, từ trước đến nay luôn là cộng sinh, tương hỗ và dựa dẫm lẫn nhau.
Thần cần hương khói và sự truyền đạo của con người.
Ngược lại, con người cần sự che chở của thần linh để duy trì bốn mùa luân chuyển, sinh tử tuổi thọ, mưa thuận gió hòa.
Mối quan hệ này chưa bao giờ là cấp trên và cấp dưới, dù bề ngoài, con người tôn kính thần linh. Nhưng thực chất, cả hai đều không thể thiếu nhau.
Thậm chí, con người có thể thông qua tu hành hoặc tín ngưỡng mà phi thăng hoặc sau khi chết trở thành thần.