TRUYỆN FULL

[Dịch] Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ

Chương 246: Đại chiến Tương Dương 24

Dịch: Athox

Biên tập: Athox

۩ ۩ ۞ ۩ ۩

Pháo Thiên Minh hỏi: "Lãnh tiểu thư! Chúng ta đều là người thô kệch, không hiểu cũng không muốn hiểu đạo lý pha trà của cô là để đặt bẫy gì với chúng ta. Cô cứ nói thẳng đi!"

"Được, vậy thì ta nói thẳng, mỗi tháng năm nghìn, ta nói là tiền ngoài đời thật. Điều kiện là gia nhập bang phái của ta. Các ngươi vẫn chơi như thế nào thì chơi. Chỉ cần khi ta xuất hiện nơi công cộng, các ngươi theo sau ta. Ví dụ, khi ta mời người có địa vị ăn cơm trong trò chơi, các ngươi yên tâm, một tháng cũng chỉ vài lần thôi." Lãnh Nhược Tuyết nói xong, im lặng chờ đợi hai người trả lời.

Tinh Ảnh bối rối hỏi: "Đi theo ăn cơm ư... Cô phải biết chúng ta thường xin ăn nhờ người khác, hiện tại ta thường ghi sổ ở quán rượu Vô Gian, giờ cô bỏ ra khoản tiền lớn như vậy mời chúng ta ăn chực... Chúng ta rất không quen."

Pháo Thiên Minh nhăn mặt, chẳng trách không có thu nhập. Hóa ra toàn là ghi sổ, sau này phải thu hồi quyền lợi của bọn họ, cũng không cần nhiều, chỉ bỏ bớt Tinh Ảnh và Vô Song Ngư là được, những người khác da mặt không dày đến thế.

Lãnh Nhược Tuyết trả lời rất đơn giản, rất thẳng thắn: "Ta cần người làm nền, các ngươi cần đồ ăn." Vì vậy hai người chính thức gia nhập một bang phái có tên "Hoàng Gia Thiên Đường", hơn nữa hai người kinh ngạc phát hiện bên trong không ít người quen. Có Nhất Giới Đại Sư mới giải tán bang phái, có Vô Pháp Vô Thiên, Tử Phi Tử còn có một số cao thủ thành danh gần nhất lưu.

"Lãnh tiểu thư, đây không phải Hoàng Gia Thiên Đường. mà là Hoàng gia Madrid. Bất kể cần hay không, chỉ cần có danh tiếng là hốt sạch vào. Cô làm như vậy thực sự xúc phạm thân phận các cao thủ chúng ta... Đây là số tài khoản ngân hàng của ta, không biết có thưởng thêm nếu hoàn thành tốt không?" Cô nàng này cần mặt mũi, hy sinh là tiền bạc không quan trọng nhất trong mắt cô, còn họ cần là tiền bạc quan trọng nhất hiện tại, hy sinh chính là mặt mũi không đáng kể trong mắt họ. Giao dịch này ai thắng ai thua? Ai mà biết, dù sao cũng đã có được thứ mình cần.

Một lúc sau, Lãnh Nhược Tuyết rất kinh ngạc hỏi: "Sao các ngươi thiếu lễ độ như vậy? Mọi người đang chào đón các ngươi đấy."

"Chào đón ư?... Ta quen tắt nhắn tin bang hội rồi, cô tự nói chúng ta chỉ cần đi ăn với cô thôi. Bằng hữu trong bang chúng ta có cách liên lạc riêng, để tránh trước lạ sau quen, đến lúc PK lại khó xử.” Tinh Ảnh hót như khướu giải thích, Pháo Thiên Minh cũng gật đầu đồng tình.

Lãnh Nhược Tuyết sững sờ hỏi: "Nếu là ta, các ngươi cũng sẽ PK sao?"

"Sẽ!" Hai người đồng thanh đáp: "Hợp đồng của cô không quy định không được làm thịt bang chủ, tất nhiên PK thì PK, cơm vẫn phải đi ăn với cô." Lãnh Nhược Tuyết chợt hiểu ra, vụ mua bán này mình lỗ vốn chắc rồi, vì hai tên trước mặt kia thực ra chỉ cần đồ ăn chứ không phải công việc. Dù sao khi ăn cơm cũng có người trả tiền. Không mâu thuẫn gì với việc giết người cướp của, cuối tháng vẫn có lương, hoàn toàn là chuyện tốt. Sao mình lại quên hai tên này vốn không có tiếng tốt, có ảnh hưởng lớn nhưng hoàn toàn không có hình tượng công chúng.

Nhưng Pháo Thiên Minh không tắt kênh nhắn tin của bang, y bị một đoạn hội thoại thu hút. Đó là câu hỏi của cao thủ gần nhất lưu tên là Bất Tri Hỏa Vũ: Thiên Nhãn, ngươi có biết chuyện thiệp mời Lôi Cổ sơnlà thế nào không?

Trả lời là: Có vẻ nhiều người đang hỏi về vấn đề này. Ta tra cứu thêm một chút, phần thưởng nhiệm vụ này có lẽ là cấp độ nội công, tối thiểu 10 cấp. Hoàn thành nhiệm vụ chắc chắn nhờ vào võ lực, ta nghi ngờ còn phải vào một phụ bản thử thách, vì trong bản gốc có nói sẽ xuất hiện ảo ảnh, chỉ khi chiến thắng ảo ảnh mới được thưởng. Đoán thêm, ảo ảnh đó do suy nghĩ hoặc sóng não của bản thân sinh ra, rất phức tạp, rất khó nắm bắt.

Lãnh Nhược Tuyết cũng thấy Pháo Thiên Minh đang chú ý nên giới thiệu: "Thiên Nhãn này không phải nhân vật tầm thường. Ngươi nên tham khảo ý kiến của hắn. Dù không phải nhà thiết kế trò chơi này nhưng cũng từng thiết kế nhiều trò chơi, hiểu được suy nghĩ của các nhà thiết kế. Chúc mừng ngươi sắp đi PK nhiệm vụ với người trong bang."

"Đừng nghĩ ta nông cạn như vậy... Ta đoán số người tham gia không ít, PK lung tung cẩn thận bị vây đánh." Pháo Thiên Minh suy nghĩ một chút rồi quyết định. Một khi vào bàn cờ, sẽ cố nghĩ về những chuyện hồi ở nhà trẻ, hoặc những chuyện của các cụ ở trung tâm vui chơi bên cạnh, tuyệt đối không nghĩ tới Olympics hay bom nguyên tử.

Trận chiến vẫn tiếp diễn, đến chiều ngày thứ bảy, công trình then chốt nhất trong thành là hiệu thuốc đã bị quân Mông Cổ kiểm soát hoàn toàn. Số người chơi tử vong bắt đầu tăng mạnh,

۩ ۩ ۞ ۩ ۩