TRUYỆN FULL

[Dịch] Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ

Chương 239: Đại chiến Tương Dương 17

Dịch: Athox

Biên tập: Athox

۩ ۩ ۞ ۩ ۩

Một giờ đồng hồ sau, Pháo Thiên Minh đã nghe thấy tiếng rung chuyển. Không thể phủ nhận chất lượng đường hầm đào ở đây thật sự kém xa so với trường học ở vùng thiên tai, càng không thể so sánh với cao ốc của chính phủ. Chỉ rung chuyển nhẹ thôi, đất đã rơi xuống từng mảng lớn. Pháo Thiên Minh tính toán, cứ rung chuyển không ngừng thì chỉ cần thêm vài phút nữa thôi là y sẽ bị vùi lấp. Có thể ra được hôm nay không phải là ngày mình bị chôn sống, nửa phút sau, Pháo Thiên Minh đã nghe thấy một loạt tiếng kẹt kẹt của bánh gỗ. Rồi nửa phút nữa, Pháo Thiên Minh nhảy vọt lên, xé toạc lớp cỏ. Y phải nhảy ra sớm hơn một chút, để tránh tình huống hài kịch là va phải bánh xe. Thấy người khác gặp chuyện dở khóc dở cười là hài kịch, chứ bản thân gặp phải thì lại là bi kịch.

Đồng thời với khi Pháo Thiên Minh nhảy lên, một cái thang mây cách hắn một mét, tám người đẩy xe, phía trên nóc cao tám mét có bốn cung thủ. Bên cạnh còn có một viên Bách phu trưởng. Binh sĩ NPC chưa kịp phản ứng đã bị Pháo Thiên Minh hạ ngay tại chỗ. Pháo Thiên Minh nhảy lên nền đất bằng phẳng, rất dễ dàng tiêu diệt bốn tên cung thủ. Sau đó ném ba chai chất đốt ra là xong một chiếc xe. Chiếc kế tiếp cũng không cách xa, chỉ cách chừng mười thước, cung thủ trên đó đã bắn tên ra. Nhưng bốn mũi tên không đủ đe dọa Pháo Thiên Minh. Y tiến tới giết người, đốt xe một cách dễ dàng...

Cho đến khi đến chiếc thứ năm, cách xa năm trăm thước, một tiếng hô vang lên, gần ngàn kỵ binh ào tới. Pháo Thiên Minh vội ngừng việc giết chóc, tập trung chiến đấu. Đội kỵ binh cũng chỉ còn cách thu cung rút đao ra chiến đấu. Sau khi tính toán, giết một người chơi mà mất 15 binh lính thì quá bất lợi. Còn nếu 9 người đổi lấy một mạng thì cũng đáng.

Kỵ binh áp sát, cũng chỉ có thể xuống ngựa bộ ứng chiến, không còn cách nào khác. Trừ phi đâm thẳng vào thang mây. Nhưng thực tế chỉ có chín người tham chiến, còn ngoài vòng chỉ có thể làm khán giả và tiếp viện. Đây cũng là thủ đoạn tốt nhất của người chơi để đối phó với kẻ địch, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, chỉ cần cung không bắn được thì vẫn có thể cầm cự. Nhưng nếu bị chín Vạn phu trưởng vây quanh, thì ngay cả Pháo Thiên Minh cũng chỉ còn cách tháo chạy.

Pháo Thiên Minh giữ vững chiếc thang thứ năm một lúc, đến khi hệ thống nhận định không thể sửa chữa được nữa thì mới rút lui qua không trung. Chiếc thang này hư hại không hoàn toàn do lửa đốt, dao kiếm của đám NPC cũng là một trong những nguyên nhân phá hủy nó. Khi Pháo Thiên Minh đến chiếc thứ mười, y thấy một đám mây đỏ từ cách đó một dặm ào tới. Chính là Kim Luân Pháp Vương mà Pháo Thiên Minh quen biết.

Pháo Thiên Minh gọi to: "Này, có kẻ đi ám sát tướng soái của các ngươi kìa, mau quay về cứu đi!"

"Bọn chúng đã bị ta chém chết tại chỗ. Tiểu tặc kia, mau đưa tay chịu trói!"

"Không thể nào! Vậy sao ngươi lại đến đây nhanh thế?"

"Chỉ là sông Hán thôi, lão hủ muốn là qua được.”

Pháo Thiên Minh chỉ muốn khóc, vội vàng thoát khỏi trận chiến, bỏ chạy thật nhanh. Kim Luân Pháp Vương đuổi theo sau lưng y cách đó trăm thước. Pháo Thiên Minh thấy tốc độ kia không thể bắt kịp mình, bèn bình tĩnh lại, mỗi lần đi ngang qua một chiếc xe là ném vài chai chất đốt về phía đó. Mặc dù ngọn lửa nhanh chóng bị dập tắt, nhưng cũng gây thiệt hại 20% cho xe.

Trong lúc Pháo Thiên Minh cùng Kim Luân Pháp Vương đang vui đùa bên ngoài cửa nam, bỗng nghe năm tiếng rít chói tai vang lên từ phía sau thành nam. Pháo Thiên Minh nhìn theo âm thanh, suýt nữa hồn phi phách tán. Năm khối cự thạch nặng ba trăm cân ào tới, thành hình hoa mai che phủ khu vực hơn một trăm thước vuông xung quanh y. Tất nhiên, trung tâm đóa hoa mai chính là Pháo Thiên Minh. Y thét lên một tiếng, phát ra mười thành nội lực, miễn cưỡng nhảy ra ngoài. Những viên đá rơi xuống nền đất, cát đá văng lên khiến hắn bị thương nhẹ. Không kịp uống thuốc, Pháo Thiên Minh lập tức phát tin nhắn: "Mẹ nó! Phá năm chiếc xe bắn đá ở cửa nam, nhất là chỉ huy phương hướng đó!"

Các NPC dường như cũng nhận được tin nhắn của Pháo Thiên Minh. Không ít thang mây áp sát vào vị trí đó. Đúng lúc ấy, cờ hiệu của quân Mông Cổ vung lên, tất cả thang mây lại tản ra, không tiến về phía xe bắn đá nữa. Pháo Thiên Minh nhìn xung quanh: Không lẽ Thải Vân Phi phản bội cấu kết với Thành Cát Tư Hãn? Một giây sau, nghi ngờ của y được xác nhận. Năm viên đá lớn lại hình thành hoa mai lại bao trùm xuống. Tuy nhiên lần này chúng bắn trượt, Pháo Thiên Minh đứng tránh ở cánh hoa mai, dễ dàng thoát ra ngoài.

Y lại phát tin: "Chém đi! Bất kể là ai, chém thành mười tám khúc.” Y muốn quay về, nhưng sợ ba người còn lại trong nhóm phá hoại sẽ thành mục tiêu của Kim Luân Pháp Vương.

۩ ۩ ۞ ۩ ۩