Dịch: Athox
Biên tập: Athox
۩ ۩ ۞ ۩ ۩
Gặp lại huynh đệ, dù không náo nhiệt nhưng cũng rất vui vẻ. Vừa lúc đêm xuống, bữa tiệc đêm cũng bắt đầu. Đệ tử Võ Đang chủ yếu dự trữ là các gói vật tư A, B, C, D, E, F. Còn lại toàn là thực phẩm, chủ yếu để dùng trong chiến đấu du kích, còn bây giờ trong thành có NPC bán đồ ăn, ai nấy đều thoải mái ăn uống. Nói tới NPC, không thể không khen một câu, đao kiếm không xuyên thủng được chúng, thậm chí cả vài ngàn phát Xuân Lôi cũng không lay chuyển được, vẫn đứng vững trong gió lạnh mà không run rẩy. Thực ra đây là trạm tiếp tế của trò chơi, dù sao bất kể NPC hay người chơi đều cần ăn uống. Huống hồ xã hội văn minh không thể chơi cướp lương thực.
"Này! Có chuyện rồi." Tinh Ảnh uống một lượt rượu rồi say khướt xen vào giữa Pháo Thiên Minh và Vụ Lý Hoa: "Quân mai phục bị người ta phục kích, Anh Hùng môn lâm vào chiến đấu khốc liệt. Tỷ lệ 1 mạng đổi 1 mạng."
"Ồ?" Pháo Thiên Minh cũng đã hơi say hỏi: "Không thể nào, kế hoạch do tham mưu soạn thảo, sao lại đi sai được?"
"Vấn đề nằm ở viện binh. Đường Đường phân tích, sau lưng nhánh quân thứ năm bị chúng ta tiêu diệt vốn không phải bộ phận chủ lực mà là nhánh quân thứ ba. Nhánh quân thứ năm chỉ là mồi nhử mà thôi. Kim Luân Pháp Vương mà ngươi nói có lẽ cố ý tới giết thống soái nhánh quân thứ năm. Khiến mọi người hiểu lầm xuất hiện khoảng trống binh lực, từ đó dụ giết nhánh quân thứ tư. Kết quả một triệu quân nhánh thứ ba thẳng tiến lên. Phía sau còn theo sát một triệu của nhánh quân thứ nhất nữanữa. Chậc chậc, chết thảm thật! Ngươi xem bảng thành tích chiến đấu kìa."
Pháo Thiên Minh cười hì hì nói: "Xem thành tích chiến đấu cái rắm, ta đoán chiều ngày mai chúng mới tới được chỗ chúng ta. Uống rượu đi, uống rượu đi."
"Cũng đúng... Cũng chẳng có gì lớn. Sau lần này Võ Đang bọn ta sẽ thực sự trở thành một trong Thập Đại Môn phái. Ha ha!" Tinh Ảnh bật cười, đột nhiên nước mắt trào ra nắm lấy tay Pháo Thiên Minh: "Chử Trà, ta phải cảm ơn ngươi rất nhiều... Ta biết ngươi sẽ không làm ta thất vọng... Ngươi có biết những ngày gần đây ta mệt đến nhường nào không? Phải đi lục lọi sách vở, phải đi mua vật tư, còn phải thông báo mọi người đến lĩnh. Ta kiên quyết chặt không cho người yếu kém tham gia hoạt động, ngươi có biết lúc đó họ chửi ta bao nhiêu lời thô tục không? Đáng giá lắm, thực sự đáng giá..."
"Say quá rồi!" Pháo Thiên Minh đẩy Tinh Ảnh ra, quả nhiên hắn lập tức ngã xuống đất, nhưng vẫn nắm chặt cái bàn, lẩm bẩm một mình.
"Thật ra hắn rất giỏi, nếu không nhờ hắn chuẩn bị những thứ đó, chúng ta đâu có chiếm được trấn 21 Lý." Vụ Lý Hoa cười nói: "Là người đàn ông rất có trách nhiệm, còn hơn ngươi nữa."
"Ta không có trách nhiệm sao?"
"Không biết." Vụ Lý Hoa cười tươi nói: "Dù sao ta cảm thấy không bằng... Này! Có vẻ hơi lạnh nhỉ."
"Dùng nội công đi."
"Ngươi đầu gỗ à!"
"Nói bậy, ta là đầu sắt, bị hai thành nội lực của ngươi đánh không bẹp."
"Ha ha!" Vụ Lý Hoa cười hỏi: "D mà các ngươi nói là vũ khí gì vậy, có thể lén lút nói cho ta biết không? Dù sao ta cũng là khách của các ngươi, đồ không có phần ta thì thôi, cũng không thể giữ bí mật với ta chứ!"
"Yên tâm, ta đoán ngày mai sẽ biết thôi. Cho dù toàn bộ Võ Đang phải hy sinh ngày mai, Tinh Ảnh cũng sẽ làm lớn lớn một lần. Gã này hồi quang phản chiếu đấy!"
"Tương Dương còn giữ được không?"
"Khó nói lắm, cô cũng thấy trí thông minh máy tính không đùa được rồi đó. Có lẽ như Tinh Ảnh nói đúng, chúng ta đều là phàm nhân. Phải làm trái ngược lại mới được. Ngày mai xem chúng ta có ngăn chặn được tình thế của chúng hay không."
Ngoài tử chiến, các người chơi khác đều đang vội vã rút lui. Anh Hùng môn dù công phu trên ngựa tốt tốt nhưng phối hợp với nhau quá tệ, thường xuyên xảy ra tình trạng một người đánh mười người. Tỷ lệ thương vong so với địch luôn ở mức một đổi một. Hàng vạn người chơi phục kích quanh co bị khoảng 7 vạn kỵ binh giằng co qua lại vài lần, thậm chí tỷ lệ 10:1 cũng không thu hồi được. Mặc dù chỉ là trò chơi, nhưng tâm trạng thất bại vẫn bao trùm tất cả những người rút lui.
Nhóm Võ Đang ngồi ngoài trấn tán gẫu. Theo tin đáng tin cậy, một tiếng rưỡi nữa nữa tiền quân 30 vạn quân của nhánh quân thứ ba phe địch sẽ đến, phần còn lại cũng đã sửa soạn xong, tiến về phía này. Toàn bộ lực lượng người chơi rút lui về Tương Dương, còn các trấn 102-107 chủ yếu là lực lượng phòng thủ của Thiếu Lâm và một bộ phận Ma Giáo. Không lâu sau, Ái Niếp Niếp và Đường Đường cũng đến trấn 101. Ái Niếp Niếp thấy Pháo Thiên Minh và Tinh Ảnh bèn kéo Đường Đường ngồi xuống.
"Vợ ngươi đâu rồi?" Pháo Thiên Minh hỏi.
"Tiểu tử, sao vừa thấy ta đã hỏi vợ ta, rất là vô duyên... Cô ấy chết rồi!"
۩ ۩ ۞ ۩ ۩