Dịch: Athox
Biên tập: Athox
۩ ۩ ۞ ۩ ۩
... Nhà tù X...
Pháo Thiên Minh ngồi trên ghế lấy bộ bài ra chơi đoán mệnh, thỉnh thoảng liếc nhìn Vụ Lý Hoa đang ngồi ngây ngốc bên kia. Trong lòng y cực kỳ não nề, thời gian giam cầm lại là 6 tiếng đồng hồ, lý do là vì lên báo, ảnh hưởng ác liệt. Điều càng tức giận hơn là họ còn giam cả hai người chung một phòng, cố ý dặn không được sắp xếp người khác vào thêm. Chỉ muốn tăng thêm tội, nhốt mình một năm nửa năm. Đúng là quá độc ác.
Một tiếng đồng hồ sau...
"Này! Gần được rồi! Làm gì có chuyện ngồi thừ người ra một tiếng đồng hồ chứ. Ngươi yên tâm, tên ngươi không thấy đăng báo. Chỉ có ta bị thương Thôi... Này! ĐM, lại đây chơi vài ván!” Pháo Thiên Minh rất uất ức, một mình chơi thế nào được, còn 5 tiếng nữa phải chịu đựng.
Hai tiếng đồng hồ sau...
Pháo Thiên Minh thật sự nhịn không được, đi lại gần cốc một cái lên đầu Vụ Lý Hoa nói: "Dậy đi! Chơi vài ván bài với ta được không?"
Vụ Lý Hoa uể oải nhìn Pháo Thiên Minh, dáng vẻ đáng thương vô cùng, nói: "Ngươi lại đánh! Ta chịu thôi." Nói rồi nức nở khóc.
"Đừng mà! Đừng có ngồi thừa ra 6 tiếng liền. Bà ngoại ơi ta sợ ngươi rồi được chưa... Ngươi cứ nói đi, phải làm sao cho ngươi vui vẻ hơn một chút?"
"Ngươi để ta đánh một trận." Vụ Lý Hoa ngừng khóc, đờ đẫn nhìn Pháo Thiên Minh.
"Xì... Yêu cầu đơn giản thế à. Được thôi!" Pháo Thiên Minh nằm sấp trên bàn, quay mông về phía Vụ Lý Hoa nói: "Không ngờ ngươi có sở thích này."
"...Chúng ta chơi bài đi! Ngươi dạy ta." Vụ Lý Hoa hoàn toàn từ bỏ ý định trả thù, không còn lý lẽ gì để nói với kẻ ti tiện này nữa.
Ba tiếng đồng hồ sau...
"Ngươi là đồ vô lại."
"Ta đâu có."
"Có, vậy tại sao ta vẫn không thấy lá Joker."
"...Bởi vì loại bài này không có lá Joker." Pháo Thiên Minh cúi đầu xuống, chơi cả tiếng rồi mà đến bây giờ cô gái này mới phát hiện ra, rõ ràng là không tập trung.
"À thế à! Thế thì chúng ta tiếp tục."
Bốn tiếng đồng hồ sau...
"Hoa Hoa, chúng ta nghỉ ngơi một lát được không?" Pháo Thiên Minh thật sự mệt mỏi.
"Không được! Lần này phải đánh đồng tử của ngươi. Trà! Đồng tử có nghĩa là gì?" Vụ Lý Hoa rất hăng hái tinh thần.
"Đồng tử... ý là xử nam."
"Này! Ngươi tưởng ta không biết à. Ta hỏi ngươi đồng tử trong trò chơi bài kia mà."
"..." Pháo Thiên Minh
Năm tiếng đồng hồ sau...
"Hôm qua ta nghe nói có người theo đuổi ngươi đấy." Vụ Lý Hoa vừa đánh bài vừa thờ ơ trò chuyện.
"Những kẻ không có con mắt như vậy, chúng ta không nhắc tới nữa."
"Không có con mắt ư? Chưa chắc đâu! Phượng Hoàng nói thực ra ngươi là người có trách nhiệm nhất trong ba người."
"Trứng gà thối và trứng gà sắp thối. Vốn dĩ là thế mà." Pháo Thiên Minh xào bài, chia bài, công việc này cơ bản do y làm hết, chơi với Vụ Lý Hoa toàn thua thảm, cô gái này vận may tuy không bằng NPC nhưng cũng vô cùng cao cường.
"Nhưng ngươi có vẻ kháng cự người ta, nói cho ta biết tại sao đi." Vụ Lý Hoa phát huy tinh thần bà tám.
"Kháng cự ư? Quả thật có đôi chút, quá mạnh mà. Ngươi nghĩ xem, hồi nhỏ ngươi làm chuyện xấu, có phải cũng căm ghét cha mẹ thông minh, chỉ liếc mắt đã nhìn thấu chuyện xấu với lời nói dối của ngươi?"
"Ta chưa bao giờ làm chuyện xấu hay nói dối với cha mẹ."
"Chúng ta không có tiếng nói chung."
"Hì hì, có vẻ như hồi nhỏ ngươi rất nghịch ngợm. Vậy nói cho ta biết ngươi muốn vợ mình như thế nào đi."
"Chuyện này phải xem duyên phận, nhưng ít nhất không thể quá xinh đẹp, không thể quá ngu ngốc, cũng không thể quá thông minh, chỉ cần là người bình thường thôi!"
"Không muốn đẹp à? Ngươi thiếu tự tin nhỉ."
"Tiểu nha đầu thì biết cái gì, phụ nữ xinh đẹp chỉ có thể lấy làm tình nhân! Phụ nữ già đi nhanh hơn đàn ông, tới bốn mươi tuổi là ranh giới. Ta lấy vợ đâu phải chỉ vài chục năm!"
"Thật thô tục, hì hì, nhưng ngươi nói có lý lắm."
"Hôm nay ngươi có vẻ không còn... ấy ấy nữa."
"Ta cũng chẳng ngốc. Biết các ngươi ghét rồi nên tự kiềm chế. Thật ra ta cũng không quá thông minh, cũng không đến nỗi xấu xí, dĩ nhiên cũng khá đẹp... ta đang nói cái gì vậy?"
Cuối cùng Tương Dương hội chiến cũng đã bắt đầu, địa hình Tương Dương đã được chỉnh sửa một chút, ngoài việc phóng to khu vực chiến trường Tương Dương gấp mười lần, sông Hán Thủy cũng đổi dòng, trở thành chiến lũy đầu tiên. Đây cũng là công ty trò chơi chiếu cố người chơi. Quân Mông Cổ muốn tới Tương Dương ngoài cách vượt sông bằng vũ lực, chỉ còn cách đi vòng hơn 100 dặm đến trấn Thập Nhất Lý rồi mới tiến về Tương Dương.
Tương Dương còn có tên gọi là thành 181 dặm. Hai bên cách nhau hơn 100 dặm, cộng thêm việc phóng to 10 lần, khoảng cách giữa hai bên cũng chỉ hơn 1000 dặm. Nhưng địa hình đoạn này khá phức tạp, xen kẽ đồi núi, đồng bằng, rừng núi và bình nguyên.
۩ ۩ ۞ ۩ ۩