Dịch: Athox
Biên tập: Athox
۩ ۩ ۞ ۩ ۩
"Có mẹ không... Trả lời ngay."
"Có" "Đã mất."
"Hôm nay đi tiểu mấy lần?"
"Ba lần" "Cái gì?"
"Hôm nay ai đụng chạm phụ nữ?"
"Không biết." "Chạm cái gì?"
Tay Pháo Thiên Minh chỉ vào Doãn Chí Bình nói: "Tên này là thủ phạm. Tuyên bố đi."
Chân Hán Tử nghi ngờ hỏi: "Sao ngươi lại chắc chắn thế?"
"Đây là một chiến thuật tâm lý. Thủ phạm chắc chắn sẽ có phần chột dạ, rồi sẽ cẩn thận suy nghĩ trước khi trả lời mỗi câu hỏi. Cũng sẽ cực kỳ tập trung chú ý. Hơn nữa còn tự động viên mình phải tự nhiên. Nhưng kết quả lại quá tự nhiên... Bởi vì các câu hỏi hoàn toàn không liên quan đến nhau. Người bình thường sau khi trả lời một câu hỏi, gặp ngay một câu hỏi khác quá đột ngột sẽ có phần bối rối. Sẽ tự nhiên hỏi lại một tiếng: "Cái gì?" tưởng mình nghe nhầm. Câu hỏi thứ nhất là đột nhiên thay đổi đầu óc, suy nghĩ một chút là hiểu ý hỏi. Người lòng không tội lỗi sẽ trả lời thẳng, còn người có tội sẽ suy nghĩ. Dĩ nhiên câu hỏi này chỉ để tham khảo và mai phục cho câu sau, không thể chứng minh điều gì. Câu hỏi thứ hai liên quan đến trí nhớ tiềm thức, phải hiểu câu hỏi rồi mới nhớ lại và trả lời chính xác được. Trong câu hỏi thứ ba, khóe mắt trái của hắn giật giật một cái..."
"Điều này đại diện cho điều gì?"
"....Ta không biết, ta chỉ là một binh nhì thôi, so thế nào được với trung úy nhà người ta." Pháo Thiên Minh chua chát nói. Y từng đọc qua tài liệu tương tự, nhưng không thể vận dụng hay thiết kế câu hỏi được. Y rất ghen tị với trí thông minh của Đường Đường. Nhưng sau khi ghen tị, y cũng thấy may mắn vì không có bạn gái thông minh như vậy. Chỉ vài câu đã biết nam nhân nào đang nói dối... Bây giờ đàn ông nào không nói dối hay không? Nói một câu "anh yêu em" chín thành mười cũng chỉ là nói cho có, trong lòng có khi đang nghĩ: Nữ nhân sao lại thích nghe câu này thế nhỉ. Huống hồ câu "Đời này anh chỉ yêu mình em" càng là nói láo... Thôi lạc lạc đề rồi.
۩ ۩ ۞ ۩ ۩
Xa tức giận nói: "Không giúp ngươi nữa, có nhầm không đấy? Ngươi còn giúp hắn bày mưu tính kế nữa kìa. Đường Đường à, nghe ta này, đương nhiên đàn ông thích phụ nữ thông minh một chút. Nhưng của ngươi không phải thông minh, mà là áp đảo hoàn toàn. Ta không hiểu nổi, IQ 140 ngươi được ban cho làm gì? Sao chẳng chịu mở mang chút nào? Hiện tại tình huống là: Pháo hiện không có người trong lòng, chỉ cần không phải phụ nữ quá tệ là có thể dễ dàng chinh phục hắn, nhưng rắc rối là hắn giờ rất sợ ngươi. Với tính cách hắn, có đánh chết cũng không cứng rắn từ chối một người con gái. Hắn sẽ từ chối êm ái, thật sự không được mới tìm cách khác. Vậy nên nếu ngươi thực sự muốn câu được anh chàng này, trong thời gian tới hãy trực tiếp hạ sát hắn đi. Chỉ cần hắn dám làm chuyện ấy, về cơ bản là ngươi đã chiến thắng, hơn nữa ý chí của hắn cũng không đáng kể... Hí hí, ta thật độc ác."
"Xa tỷ tỷ, vậy bây giờ ta phải làm thế nào?"
Xa nhìn cô rồi nói: "Trước tiên ta hỏi ngươi, ngươi không hiểu cái gì?"
"Không hiểu gì à?" Đường Đường cằm tựa tay suy nghĩ một lát rồi đáp: "Địa lý, thủy văn, tâm lý..."
Xa gõ đầu cô một cái rồi nói: "Ngươi như con heo vậy! Tức chết ta rồi. Thế này nhé, ngươi hãy nói chuyện võ thuật, rượu chè, bóng đá với hắn, đừng nhắc tới bóng đá Trung Quốc."
"Sao vậy, những thứ đó ta không hiểu mà?"
"Chính vì ngươi không hiểu, nên phải chiều theo hắn. Để hắn cảm thấy ngươi chỉ có một phương diện ưu tú thôi, còn trước mặt ngươi vẫn là một gã đàn ông, trước là thỏa mãn tâm lý âm u của hắn. Đàn ông đều thế, thích khoe mẽ trước mặt phụ nữ, kể chuyện đua xe ngựa, bóng đá... để tỏ ra oai phong lẫm liệt. Nhưng nếu ngươi thực sự yêu hắn thì trước hết cứ chiều theo hắn, rồi nắm bắt nhịp điệu trong đó, vừa để hắn tự tin trước mặt ngươi, vừa phải thể hiện phần ưu việt của mình để dụ dỗ hắn. Rồi tìm cơ hội, móc hắn lên thuyền, nhất định phải nhớ không được quá chủ động, bởi đàn ông nghĩ thế này: đồ rẻ mạt dễ kiếm thì phần lớn là rác rưởi... Hí hí!"
"Xa tỷ tỷ, tỷ thật tốt."
"Không phải ta tốt, mà là hắn quá xấu xa. Không ngờ hắn lại làm khổ cô gái dễ thương Vụ Lý Hoa đến mức khóc lóc như vậy. Nhìn bộ dạng đáng thương của cô ấy, nếu không vì tình cảm nhiều năm ta đã trực tiếp tìm hắn tính sổ rồi. Hơn nữa ông già nhà hắn cũng nhờ ta tìm người tốt cho hắn, sớm muộn gì việc này cũng sẽ rơi vào vai ta, thà giải quyết sớm còn hơn."
"Tỷ vừa nói Vụ Lý Hoa..."
۩ ۩ ۞ ۩ ۩
Doãn Chí Bình quỳ sụp xuống sám hối tội lỗi của mình...
"Này!" Pháo Thiên Minh bắt máy lên: "Mã, ngươi còn chưa chết à! Còn nhớ huynh đệ này chứ?"
۩ ۩ ۞ ۩ ۩