TRUYỆN FULL

[Dịch] Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ

Chương 208: Ký sự bắt chim 6

Dịch: Athox

Biên tập: Athox

۩ ۩ ۞ ۩ ۩

Từ lúc theo Pháo Thiên Minh đến nay, trí thông minh của cô gia tăng cực nhanh, thiếu nữ ngây thơ thường rất dễ bị dạy hư. Kiếm Cầm vận sức trên lưỡi kiếm, bay lên không trung rồi nhảy xuống đâm vào lưng Âu Dương Phong, xem ra rất thuần thục. Âu Dương Phong bị thương cũng không quay đầu, trực tiếp cúi người tránh né chỗ hiểm, vai trái bị đâm mất hai miếng thịt nhỏ.

Lúc này Chân Hán Tử vô cùng trân trọng rút ra một bảo kiếm, liếc mắt nhìn rồi rút ra khỏi vỏ, tấn công từ mé bên Âu Dương Phong. Bảo kiếm toả ra hàn quang, rõ ràng có độ sắc bén cao cấp. Vừa rút kiếm, Âu Dương Phong đang bị thương càng thêm khó chịu. Một bên là "Độc Cô Cửu Kiếm” thiên hạ vô song, một bên là "Tịch Tà Kiếm Pháp” xuất kiếm như rắn. Chân phải Âu Dương Phong không linh hoạt, đối phó với bảo kiếm chỉ có thể tránh né. Còn Kiếm Cầm vừa buông kiếm đã rút kiếm khác, hiển nhiên rèn luyện rất thuần thục. Ba người giao chiến, không ngờ lại đánh thành cục diện không thắng không bại.

Tiểu Long Nữ không giúp sức, chỉ đứng bên quan sát trận đấu. Ba người thấy vậy hối hận biết bao, đáng lẽ nên để Tiểu Long Nữ tiêu hao chút khí lực mới phải. Bên phía Pháo Thiên Minh thở dốc, miễn cưỡng ăn thuốc chữa trị vết thương. Chẳng mấy chốc tay chân đã cử động được, về đến trạng thái trọng thương rồi bôi thuốc chờ phục hồi bình thường. Kiếm Cầm và Chân Hán Tử cũng nhận được tin của Pháo Thiên Minh, đều muốn hạ gục Âu Dương Phong xem có thể moi được thứ gì. Ai nấy hết sức tận tâm.

Thời gian vừa đến, Pháo Thiên Minh hóa thành tàn ảnh, lao thẳng tới Âu Dương Phong. Lúc áp sát là phát động nội lực, kiếm khí bốn phía quét ngang ba trượng. Ba người hợp sức, Âu Dương Phong lập tức rơi vào thế hạ phong, qua hai mươi chiêu đã bị thương thêm một chỗ. Ba người đang tính mài chết Âu Dương Phong thì một giọng nói rất không hợp vang lên: "Dừng tay” một thiếu niên từ trong động nhảy ra hô.

Ba người không thèm để ý, Chân Hán Tử còn thuận tay phất một kiếm sang. Chỉ nghe Tiểu Long Nữ mở miệng nói: "Kiếm Cầm muội tử, đừng đánh nữa.”

"Đừng đánh cái lông, giết hắn rồi hãy nói sau." Pháo Thiên Minh nổi giận, có làm không vậy, đánh nhau vốn là việc của ả, trước không giúp đỡ cũng được, nhưng giờ sắp thắng rồi lại bảo dừng tay. Hơn nữa, đứa nhỏ kia chắc chắn là Dương Quá, sớm không ra muộn không ra, lại chỉ chờ sắp thắng mới xuất hiện. Nói tóm lại, chỉ có một chữ "giận". Rõ ràng Chân Hán Tử cũng nghĩ tương tự, nội lực tăng mạnh tấn công.

Kiếm Cầm: "Long tỷ tỷ, cùng xử lý tên xấu xa này."

"Hắn là nghĩa phụ của Quá Nhi, xin Kiếm Cầm muội tử hạ thủ lưu tình." Trong lời nói lại có vẻ cầu xin. Dù biết là NPC nhưng lời nói chân thành khiến Kiếm Cầm mất đi chiến ý. Sau khi nhắn tin, cả ba lui lại vài bước, rời khỏi chiến trường.

"Ta muốn xem phim A." Pháo Thiên Minh rất bất mãn, tin nhắn của Kiếm Cầm là: nếu không dừng tay sẽ phải ba đấu ba. Tuy cô ấy dù thêm ta làm bằng hữu nhưng có vẻ trọng sắc khinh bạn. Các ngươi cũng đừng quên, đặc điểm của vợ chồng nhà họ là không có bằng hữu tri kỷ.

"...Có thể cân nhắc." Chân Hán Tử thu kiếm báu, rõ ràng cũng không hài lòng với Tiểu Long Nữ.

Dương Quá đỡ Âu Dương Phong sang bên cạnh thoa thuốc, Tiểu Long Nữ đi tới, khuôn mặt vẫn lạnh lùng nhưng lời nói có phần hối lỗi: "Ba vị là vì cứu ta, mà ta lại..." Cô ít nói chuyện với người lạ, không biết nên nói tiếp thế nào.

"Không sao đâu." Kiếm Cầm nắm tay Tiểu Long Nữ, giải thích: "Sau này bạn trai của ta cũng sẽ quan trọng hơn bằng hữu."

Lúc này, mặt nạ của Pháo Thiên Minh đã hết thời gian, Âu Dương Phong nhìn chằm chằm vào Pháo Thiên Minh. Pháo Thiên Minh giật mình, sờ lên mặt thấy mặt nạ đã trở lại túi đồ. "Là ngươi." Âu Dương Phong nhảy bổ lên, phát ra tiếng rống vang trời rồi ngất lịm đi.

"Thân bị trọng thương, kiệt sức, tâm trạng quá kích động dẫn đến hôn mê." Kiếm Cầm đưa bao hạt hướng dương cho Tiểu Long Nữ. Tiểu Long Nữ đón lấy, cùng gặm hạt dưa. Quả thật là gần heo thì mập.

Hai nam nhân nhìn Tiểu Long Nữ, dù biết là NPC nhưng thấy đôi môi son ấy nhẹ nhàng nhả vỏ hạt rồi mỉm cười ngượng ngùng, trong lòng vẫn rung động một hồi.

Thế nào là mỹ nhân? Mỹ nhân là người dù nhả vỏ hạt hay móc mũi vẫn cực kỳ thanh nhã, có phẩm vị. Ví như phụ nữ hiện đại hút thuốc, từ cách cầm, tần suất hút, gạt tàn thuốc, lấy thuốc, vị trí đặt thuốc... tất cả đều rất tinh tế. Người phụ nữ làm tốt có thể toả ra khí chất quyến rũ đến độ khiến người khác phải mê mẩn. Tất nhiên nếu ngươi cầm điếu thuốc rẻ tiền mà ai ai cũng biết, vậy thì có tư thế gì cũng vô nghĩa, trước hết thuốc phải có cá tính, hoặc đậm đà, hoặc nhẹ nhàng, hoặt đắt đỏ... Có vẻ như đề tài trệch hướng rồi...

۩ ۩ ۞ ۩ ۩