TRUYỆN FULL

[Dịch] Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ

Chương 194: Cơn thịnh nộ của Phong ca trong Ỷ Thiên 9

Dịch: Athox

Biên tập: Athox

۩ ۩ ۞ ۩ ۩

Đừng nói tới người chơi mà ngay cả NPC trong môn phái cũng có không ít kẻ có thể giết chết mười Pháo Thiên Minh chỉ trong một chiêu. Mấy người rơi vào bế tắc. Mặc dù nhiều người dễ động não, nhưng thực lực quá chênh lệch thì làm gì cũng vô ích. Hơn nữa đối thủ lại là những người xuất gia khó chọc, thực sự rất đau đầu.

Xa đã đi chơi riêng rồi, làm chuyện xấu trong Thiếu Lâm vẫn nên ít dính líu. Có điều cô cũng hứa sẽ tắt chức năng trò chuyện của môn phái nếu cần.

Từ bỏ nhiệm vụ này thực sự rất đơn giản, hậu quả cũng không lớn, nhưng cốt lõi của trò chơi là tìm ra cách giải quyết vấn đề. Chỉ cần là nhiệm vụ đã đăng lên, nhất định có cách hoàn thành. Hơn nữa, giống như bản năng chinh phục phụ nữ của đàn ông, không nhất thiết là thích, cũng không nhất thiết cần kết quả, quan trọng nhất là quá trình và cảm giác chiến thắng trong khoảnh khắc (chỉ nói tới phương diện tình cảm).

Tất nhiên, hậu quả của việc chinh phục phụ nữ và phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ không thể so sánh.

"Không còn cách nào khác, ta phải hy sinh nhan sắc rồi." Pháo Thiên Minh gọi điện thoại cho Đường Đường: "Đường Đường... Không có chuyện gì thì ta không gọi cho cô được à... Thật ra có chuyện này, ha ha... Bên này gặp vấn đề lớn đấy, là thế này... Ừ! Ta đợi cô ba phút."

Ba phút sau, điện thoại reo lên.

Đường Đường: "Trước hết phải biết mình biết người, trước tiên các ngươi có ưu thế gì?"

"Ưu thế? Ngoài tiền bạc và ngoại hình, võ công và nhân phẩm của chúng ta chắc chắn kém họ rất nhiều."

"Hì hì, Trà, ngươi thật biết đùa. Thật ra các ngươi đã sai lầm từ đầu rồi đấy. Các ngươi cứ muốn đối phó với Tam Không, cho dù các ngươi vượt qua được ba vị Độ, các ngươi có kế hoạch gì để đối phó với họ không?"

Pháo Thiên Minh thở dài nói: "Thật sự chưa từng nghĩ tới điều đó."

"Được rồi, vậy ta hỏi các ngươi, bọn họ có điểm yếu nào không?"

"Điểm yếu? Tuổi đã cao rồi, hay là chúng ta dùng thời gian làm cho họ chết già?"

"Trà, lúc ngớ ngẩn ngươi thật dễ thương... Bây giờ nói vào vấn đề chính. Ta vừa tra cứu giới luật Thiếu Lâm: sát sinh, trộm cắp, tà dâm, nói dối, uống rượu, tự khoe mình chê người, keo kiệt, phỉ báng Tam Bảo. Ngươi có thể làm như thế này..."

Nghe xong, Pháo Thiên Minh rùng mình nói: "Đường Đường, thực ra ta là đồng tính... ừm, ta cũng rất tiếc... Không, ý ta là ta thuộc dạng đồng tính nam tính, không liên quan gì tới tỷ muội... Tạm biệt nhé, tạm biệt."

"Không gì nguy hiểm hơn trái tim nữ nhân! Chúng ta quay lại Lạc Dương trước đã, ta có chút việc phải làm."

... Hồ Châu

Pháo Thiên Minh xông thẳng vào nhà thổ hỏi: "Chủ quán có ở đây không?"

Một bà lão trên bốn mươi tuổi, mặt đầy phấn son chạy xuống nói: "Công tử, chúng ta không thể làm ăn với các ngài được! Hơn nữa, công tử cũng tìm nhầm chỗ rồi, chúng ta đều chỉ ở cấp 1, không thể PK được."

"Cái đó ta biết, vậy ta có thể thuê các ngươi làm công cho ta được chứ?"

"Làm công ư? Có vẻ được, chỉ là không được có quan hệ xác thịt với các ngài, còn việc làm thuê thì phải xem thành ý của công tử." Tú bà cười rất kinh tởm.

"Kỹ viện các ngươi có bao nhiêu người? Không tính nam giới."

"Trên 50 cô nương."

"Chưa đủ." Pháo Thiên Minh lấy ra một tờ ngân phiếu trị giá ngàn vàng vẫy vẫy nói: "Ta muốn năm ngàn cô nương."

Bà lão hít một hơi để bình tĩnh nói: "Dẫu sao cũng là một hình thức buôn bán da thịt."

Pháo Thiên Minh lại lấy thêm năm trăm vàng, đây là tài sản cuối cùng của hắn: "Chỉ cần ba người, ta không quan tâm cô nương ngươi kiếm ở đâu, miễn nữ nhân là được. Nhưng năm trăm vàng này là tiền thưởng, chỉ cần ba cô nương của ngươi giúp ta... dẹp loạn ba vị hòa thượng kia, số tiền này sẽ thuộc về ngươi."

"Để ta suy nghĩ... Thỏa thuận." Bà lão nhận lấy ngân phiếu một ngàn vàng gọi to: "Tu Hoa, Bế Nguyệt, Trầm Ngư xuống đây mau."

"Vâng ạ!"

Pháo Thiên Minh cố gắng chịu đựng cơn co thắt dạ dày, nhìn ba cô gái xấu xí hỏi: "Lạc Nhạn đâu?"

"Công tử còn biết cả nghệ danh của nô gia cơ à." Bà lão tú bà rất ngạc nhiên.

Pháo Thiên Minh kéo tú bà lại hỏi: "Này đại tỷ, chuyện này rất quan trọng, sao ngươi có thể chọn ba... ba... người kia ra."

"Ngươi không hiểu rồi. Ba người bọn họ ngoại hình có hơi xấu xí, nhưng ngươi có biết vì sao bên chúng ta có rất nhiều thiếu nữ xinh đẹp, vậy mà chỉ có ba người ngồi ghế số một suốt mười năm không?" Bà lão mỉm cười bí hiểm nói: "Bởi vì kỹ thuật đấy, cho dù là kỹ thuật quyến rũ đàn ông hay kỹ thuật trên giường đều thuộc hàng thế giới, đừng nói chỉ là ba vị hòa thượng, cho dù là ba con kiến đực, ta cũng cam đoan bọn họ có thể huấn luyện cho ngoan ngoãn nghe lời."

Pháo Thiên Minh hỏi: "Bao giờ mới có thể tập hợp đủ năm ngàn cô gái?"

۩ ۩ ۞ ۩ ۩