TRUYỆN FULL

[Dịch] Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ

Chương 192: Cơn thịnh nộ của Phong ca trong Ỷ Thiên 7

Dịch: Athox

Biên tập: Athox

۩ ۩ ۞ ۩ ۩

"Dâm tặc?" Pháo Thiên Minh và Tinh Ảnh rất bối rối, hai người thật sự muốn giúp đỡ việc làm của gã, sao lại bị mắng là dâm tặc? Lúc này cô gái nằm trên đất cuộn mình lại hỏi: "Là Ân Lê Đình sai các ngươi đến cứu ta phải không?"

Hai người liếc nhau, họ hiểu một chút về Ân Lê Đình, là đồ đệ chân truyền thứ sáu của Lão Trương (từ khi số tiền khổng lồ bị giữ lại, hắn ta đã thay đổi cách gọi riêng). Thường ngày trong môn phái, họ cũng không thấy hắn ta phụ trách công việc gì cụ thể. Nhưng nếu nói như vậy, có vẻ như quả thật không thể ngắm nữa, nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, trừ phi là bịt miệng. "Ngươi là ai của lão lục?"

Cô gái kéo một quần áo bên cạnh ôm lên người, hai tên sói cảm thán: Ngực thật đầy đặn, dù đã làm mờ nhưng rãnh sâu như biển.

"Ta là Kỷ Hiểu Phù, là thê tử chưa qua cửa của chàng ấy."

"A!" Hai người sửng sốt, chuyện này không thể bỏ qua được, Võ Đang đang hưởng thụ bữa tối, sao có thể nhường cho người ngoài, hơn nữa chắc chắn lão Trương sẽ không dễ dàng tha cho họ.

"Kiếm Cầm, đánh nhau!" Hai người đồng thanh hô lên, trực tiếp ra tay với nam nhân kia. Lúc này, nam nhân mới kịp mặc quần áo, vận nội lực đỡ một chiêu, áo quần tung bay, bao trùm lên hai người, phủ kín cả đất trời.

Pháo Thiên Minh bị chặn đứng, lòng bàn tay hơi nóng lên, biết võ công đối phương vượt trội so với mình nên càng không nương tay, quét ra bốn luồng kiếm khí xé toạc áo quần. Tinh Ảnh lăn một vòng, né tránh áo quần đánh tới hạ thể của nam nhân kia, tốc độ nhanh chóng, thật sự là tránh cũng không khỏi. Miệng hô to: "Hổ Trảo Tuyệt Hậu thủ."

Pháo Thiên Minh và nam nhân kia đều kinh hãi, từ khi nào Võ Đang thanh thoát lại có môn công phu âm độc như vậy, còn bị một tiểu nhân âm độc chiếm được.

"Càn Khôn Đại Na Di." Nam nhân hô to một tiếng, hắn rất bực bội, lúc đầu coi như chưa kịp phản ứng, nhưng không ngờ sau đó gặp phải những chiêu thức lộn xộn, liên tục mất đi thế chủ động. Chỉ thấy bóng dáng hắn lóe lên, đã dịch chuyển sang bên trái cách đó năm thước.

Pháo Thiên Minh kinh ngạc: dịch chuyển tức thời, có vẻ giống pháp thuật Tây Phương.

Nhưng ngay nam nhân kia cũng lập tức kinh hoàng.

"Phá Thương thức" Thân thể vừa mới dừng hẳn, một thanh kiếm đâm thẳng vào điểm nhạy cảm, khí thế vẫn hung hăng như trước.

"Dịch chuyển lần nữa!" Lập tức xuất hiện bên người Tinh Ảnh, Tinh Ảnh chưa thu chiêu, lại tiếp tục ra tay. Nam nhân kêu khóc thảm thiết, hắn mới luyện Càn Khôn Đại Na Di đến tầng thứ hai, một ngày chỉ có thể dùng hai lần, lại chỉ dịch chuyển ngẫu nhiên, không thể kiểm soát hướng đi. Đành liều mạng vùng vẫy, tránh khỏi chỗ hiểm yếu rồi lộn người ra sau, bị vồ lấy hai mảng thịt đùi.

Nam nhân càng hoảng sợ, một khi bị tóm chặt, nếu không thể “thu dương căn vào bụng”, dù có công phu Kim Cương Bất Hoại thì trăm phần trăm vẫn là cảnh gà bay trứng vỡ. Mặc dù bây giờ bị thương nhưng trong lòng vẫn thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần cho hắn ta thở một hơi, dù không thua thập được ba người này cũng có thể chạy thoát.

Nhưng không ngờ Kiếm Cầm vung tay, ba trăm sáu mươi mốt quân cờ bay về phía mình đang trên không trung... Hơn nữa tập trung ba hướng, ít nhất 2/3 lao về phía đó đó.

Chẳng qua nam nhân kia cũng không phải tay vừa, trên không trung vớ lấy quần, xé ra đánh bay hết thảy ám khí ba hướng, thân trên tuy bị trúng không ít nhưng chỉ là khí huyết xao động, không bị thương nặng.

Nhưng hắn tuyệt đối không ngờ, vừa rơi xuống đất thì một mũi phi đao xuất hiện ở vị trí hạ thể, cúi đầu nhìn xuống, một tấc kia đã biến mất... Pháo Thiên Minh nhìn ra hắn ta không còn hậu chiêu sau nên mới ra tay, một đao giết gà...

Nam nhân kia che bộ phận kín đáo, tức giận hỏi: "Các ngươi có thù với hắn sao? Chiêu gì cũng dùng được." Nói xong, ứa nước mắt uất ức. Một tấc không còn, bốn tấc này đời này cũng đừng hòng xuất hiện nữa...

Câu hỏi của nam nhân khiến ba người rất khó trả lời. Ba người cũng không biết tại sao lại chuyên đánh vào bộ phận đó của hắn ta. Nếu nói Tinh Ảnh là do chiêu thức, Kiếm Cầm là hậu quả từ Phá Chiêm thức đánh Đoàn Chính Thuần thì Pháo Thiên Minh hoàn toàn không giải thích được, cơ hội kia vốn có thể nhằm vào mắt của hắn ta... Thật khó hiểu. Cũng không phải do ghen tị, Pháo Thiên Minh kéo quần ra nhìn rồi lập tức bác bỏ khả năng này...

Pháo Thiên Minh lật tay, lại một thanh phi đao, trọng thương nhân ba thương tổn không phải là giả. Thương tổn kiểu này dù thế nào cũng phải tính là trượng thương. Kiếm Cầm và Tinh Ảnh cũng kịp thời tạo thế tam giác cùng Pháo Thiên Minh, định tiêu diệt cái tên đang trọng thương này cho rơi dịch chuyển tức thời.

"Các ngươi đừng giết hắn." Lời nói của Kỳ Hiểu Phù vừa nắm chặt vải rách, dựa vào gốc cây nhỏ.

۩ ۩ ۞ ۩ ۩