TRUYỆN FULL

[Dịch] Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ

Chương 138: Thiên Long loạn lạc 35

Dịch: Athox

Biên tập: Athox

۩ ۩ ۞ ۩ ۩

Diệp Khai xoay người nói: "Đương nhiên là có, nhờ các ngươi giúp đỡ mới giải quyết được mối thù hận này. Hơn nữa, các ngươi chống đỡ được lâu như vậy, thực sự khiến ta bất ngờ."

Mã Không Quần gật đầu ra lệnh: "Lấy bảo đao ra." Sau khi đao được mang ra, Mã Không Quần đưa đao cho Tiểu Nhị.

"Thu Thủy đao, tấn công phòng thủ bình thường, chất lượng cực tốt. Tất cả đao pháp tăng thêm 2 cấp. Ôi trời đất ơi, đã quá!" Tiểu Nhị ôm hôn Mã Không Quần. Mã Không Quần vô cùng kinh tởm, lau mặt mình.

"Của ta đâu, của ta đâu?" Vụ Trung Hoa nôn nóng hỏi.

"Ngươi cho hay ta cho?" Diệp Khai hỏi Tiểu Hắc.

"Ông chủ quá bất lương, đã bán ta 400 vàng rồi. phần ngươi để lại cho ông chủ đi!" Tiểu Hắc lấy bí tịch ra nói: "Nội công chân giải."

"Trời ạ, ta muốn chân giải, ta muốn đả thông Nhâm Đốc." Pháo Thiên Minh căng thẳng, rõ ràng phần thưởng của mình là rác rưởi.

"Vậy trước tiên cho Chử Trà đã!" Lời của Vụ Trung Hoa vừa dứt, tất cả nam nhân, kể cả NPC cấp thấp đều cùng khinh miệt Pháo Thiên Minh. Pháo Thiên Minh cũng chẳng để ý. Có điều, Diệp Khai bổ sung thêm câu: "Ngươi chắc chắn rồi chứ?" khiến tay Pháo Thiên Minh lại rút về.

"Tiểu Bạch, ta rất căm ghét ngươi!" Pháo Thiên Minh thấy Diệp Khai cười xấu xa nên do dự, sợ rằng đây là chân giải tuyệt học Tiểu Lý Phi Đao, bản thân mình sẽ thiệt thòi đến tận ngoài không gian. Nhưng nếu đây chỉ là lời nói bịp bợm của hắn, thế thì dùng gậy sắt chọc Nhâm Đốc cũng không thủng. "Cho Vụ Trung Hoa đi!" Pháo Thiên Minh khóc lóc: "Tiểu Bạch, nếu ngươi lừa bịp ta, ta sẽ tới nói tốt vài lời với sư phụ của ngươi, để ngươi cũng được học được phi đao nửa vời."

"Ngươi đoán nó là cái gì?" Diệp Khai lấy ra một quyển sách hỏi.

"Nếu không phải chân giải tuyệt học Phi Đao, ta sẽ cắn ngươi đấy."

"Đoán đúng rồi, đây chính là một bản chân giải tuyệt học Tiểu Lý Phi Đao. Chúc mừng ngươi..." Diệp Khai đưa tuyệt học cho Pháo Thiên Minh: "Chỉ cần thêm 7 quyển nữa là có thể lĩnh ngộ hoàn toàn." Nói xong, thân hình thoáng chốc đã đến cửa: "Ông chủ, cho ta nghỉ 10 ngày nhé!"

Tiểu Lý Phi Đao nâng cấp: Tăng gấp đôi uy lực, có thể đâm vào mắt người. Pháo Thiên Minh cười khổ: Cái trước hoàn toàn vô dụng, cái thứ hai ít nhiều có phần an ủi. Nhưng BOSS cấp cao cơ bản có thể tránh, còn bản thân y căn bản không cần dùng đến Phi Đao khi đối phó với BOSS cấp trung. Rõ là gân gà. So với đả thông Nhâm Đốc, tuyệt học bản hoàn thiện, quả thực là cách biệt như trời với vực.

Nhiệm vụ xem như đã hoàn thành, ai nấy lễ phép từ giã. Tử Phi Tử quay về chuẩn bị chiến đấu bang phái, vì hệ thống thông báo: 24 giờ sau, Vô Địch môn sẽ tấn công Tàng Kiếm sơn trang. Lãnh Nhược Tuyết thì lịch sự từ biệt mọi người rồi lên xe ngựa rời đi, phương hướng không rõ, dù đi đâu cũng không phải chuyện tốt lành gì. Tiểu Nhị về môn phái khoe khoang bảo đao, Vụ Trung Hoa ở lại một mình dạo quanh sa mạc, để lại lời nhắn... một tiếng sau tới quán rượu tìm Pháo Thiên Minh. Pháo Thiên Minh phản đối vì bản thân có việc, Vụ Trung Hoa mới đồng ý nửa tiếng sau tới tìm Pháo Thiên Minh. Pháo Thiên Minh tát vào mặt mình một cái rồi dẫn Tiểu Hắc trở về Hàng Châu, công bố rằng từ nay về sau hắn sẽ làm quản lý, do không phải làm nhiều việc nên lương tháng là 1 vàng. Thực chất nhiệm vụ chính là tránh xảy ra tình huống như hồi trước Lão Cưu bắt cóc vào quán rượu mà không tìm được ai giúp đỡ.

Mai là ngày thập đại sư huynh đi Hiệp Khách đảo uống cháo, Huyết Ảnh chọn thời điểm này khai chiến bang phái, rõ ràng là thù hận Tử Phi Tử thấu xương. Xem ra trong thế giới này, ngoài không thể đắc tội với tiểu nhân, còn không thể đắc tội với nữ nhân cường hãn... Xét theo kết luận trên, ngay khi bước vào quán rượu Pháo Thiên Minh đã nhiệt tình chào đón: "Xa, sao ngươi lại đến đây? Trông thần sắc ngươi có vẻ tâm trạng không tốt lắm."

"Tốt được sao? Một bang phái nhỏ đã gửi thư chiến cho ta, ngày mai sẽ khai chiến. Quỷ tha ma bắt, Ái Niếp Niếp, Vô Pháp Vô Thiên cũng nhận được chiến thư. Chỉ riêng đại sư huynh Hoa Sơn phái Nhất Kiếm Đoạt Tâm là không sao. Gọi ngươi thì thông báo không trong vùng dịch vụ, ngươi chết ở đâu đấy? Bây giờ mau nghĩ cách giúp ta đi."

"Ta thì nghĩ ra được cách nào đây? Mã đâu?"

"Chết rồi!" Xa nghiến răng thốt ra hai chữ: "Dù sao ta cũng mặc kệ, ngươi phải nghĩ cách giúp ta. Mùng tám tháng chạp ta muốn đi ăn cháo!"

"Thế à... Lão đại của tiểu bang kia tên gì, có online không? Chém hắn xuống dưới cấp 40 là xong rồi."

"Thiên Hải bang, lão đại tên là Cô Độc Diệp Tử..."

"Là nữ à?"

"Đúng!" Xa lạnh lùng nhìn Pháo Thiên Minh: "Hiện giờ đang tình cảm nồng nàn với Mã. Lần này Mã có vẻ thật lòng, còn bảo với ta không giúp bên nào."

"Đây là tẩu tẩu mà... Được! Xa ngươi kể rõ tình hình đi, đừng nói chưa có gì, dù thật sự đã kết hôn rồi, đáng chết vẫn phải giết. " Thấy vẻ mặt Xa rất khó coi, Pháo Thiên Minh lập tức thay đổi thái độ.

۩ ۩ ۞ ۩ ۩