TRUYỆN FULL

[Dịch] Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ

Chương 136: Thiên Long loạn lạc 33

Dịch: Athox

Biên tập: Athox

۩ ۩ ۞ ۩ ۩

"À! Hắn nói muốn thay đổi tâm tính, đợi dưỡng một tháng thương xong, sau khi lành vết thương sẽ về Võ Đang sơn trình báo việc thủ tục phản bội sư môn. À đúng rồi! Hắn bảo ta chuyển lời đến mọi người, thật ra hắn chỉ là giả mạo. Hiện giờ hắn hối hận vô cùng, mong các ngươi độ lượng tha thứ." Nói xong, Pháo Thiên Minh giơ tay phải lên hỏi: "Tiểu Hoa, có thuốc trị ngoại thương không?"

Vân Trong Sương kinh ngạc hỏi lại: "Sao tay ngươi sưng to như cái bánh bao vậy?"

"Tên đó khổ luyện Đồng Tử công, cứng rắn kháng đòn. Cuối cùng phải lấy đập cho bất tỉnh mới xong."

Diệp Khuynh Chi hỏi: "Ngươi không sợ hắn quay về mách với Võ Đang à?"

"Mách với Vũ Đang? Mách cái rắm! Chẳng lẽ tên ngu ngốc ấy không biết là đang làm mất mặt cả vạn người chơi chúng ta hay sao? Ngươi xem, người đứng đầu Cái Bang chỉ hơi vá víu đôi chút, nhìn chung vẫn rất sạch sẽ. Còn hắn ta vốn là một đạo sĩ phong lưu, lại cố ý biến thành cái dạng ngớ ngẩn đó, chẳng phải là tự chuốc lấy đòn hay sao? Hơn nữa, cho dù muốn mách lẻo thì cũng có bằng chứng gì chứ? Hay là các ngươi thấy ta đánh hắn? Thật ra, việc tính sổ này cũng nên đổ lỗi lên đầu Vụ Trung Hoa, chính cô ấy đánh hắn ta bị thương, nên ta mới dễ dàng xử lý được."

Người đánh xe ngựa phía trước nói: "Khinh công của tiểu huynh đệ quả thật không tệ. Phi Thiên Tri Chu ta cũng phải đổi tên rồi."

Vân Tại Thiên cười nói: "Xem ra vừa mất đi một vị khách, lại có thêm một vị. Phi Thiên Tri Chu không cần khiêm tốn, phía trước chính là nơi tiếp khách của Tam lão bản, phiền các hạ dừng xe giúp."

Xe dừng lại, Vân Tại Thiên mỉm cười chắp tay chào khách, dẫn đường phía trước. Nơi đây như mô phỏng theo doanh trại thảo nguyên, bao quanh là các kiến trúc. Mọi người băng qua một khoảnh sân rộng, phía trước là hai cánh cửa gỗ trắng đang đóng kín. Đột nhiên có tiếng "cạch" vang lên, cánh cửa bật mở. Bước vào bên trong là một đại sảnh, dù chỉ rộng chừng mười trượng nhưng kéo dài đến mức khó tưởng tượng nổi. Một người muốn đi từ đầu này sang đầu kia có thể phải mất cả ngàn bước. Trên bức tường màu trắng có ba chữ "Vạn Mã đường" còn cao hơn người, mực nước loang lổ. Giữa đại sảnh chỉ có một cái bàn dài bằng gỗ trắng, dài như cả con đường đường, có thể để người ta phi ngựa trên đó. Hai bên bàn có ít nhất ba trăm chiếc ghế gỗ trắng. Cuối bàn là một chiếc ghế lớn, trên đó ngồi một người mặc áo trắng.

Bên cạnh người áo trắng đã có Huyết Ảnh, Lãnh Nhược Tuyết và nhiều NPC. Vân Tại Thiên chỉ vào một người ăn mặc giống thiếu niên áo tím nói: "Vị này là Mộ Dung Minh Châu, cũng là khách mời. Còn vị kia chắc các ngươi có quen biết, Phó Hồng Tuyết Phó công tử. Ở giữa là Tam lão bản nhà chúng ta Mã Không Quần, bên cạnh là huynh đệ của Tam lão bản, Công Tôn Đoạn."

Sau khi mời mọi người ngồi xuống, Vân Tại Thiên đi tới thì thầm vài câu với Mã Không Quần. Mã Không Quầngật đầu nói: "Đã tề tựu đầy đủ, ta sẽ nói ngắn gọn. Ta nghe nói trong các ngươi có hai kẻ đến hạ sát ta, bây giờ xin mời đứng ra, ta có thể cam đoan ngươi ra khỏi đây an toàn. Nếu không, khi Huyết Ảnh tiên sinh xác nhận, ta chỉ biết nói lời xin lỗi." Dứt lời, hai cánh cửa bên mé trái phải mở ra, mỗi bên có trăm người cầm đại đao canh giữ lối đi.

Huyết Ảnh đứng dậy quan sát Pháo Thiên Minh, Tiểu Nhị, Vụ Trung Hoa và Tử Phi Tử. Hắn phải tìm ra ai trong bốn người ai là kẻ nhận nhiệm vụ giết Mã Không Quần, rồi NPC sẽ bắt ngay tại chỗ, sau đó mới có thêm hướng dẫn của hệ thống. Dáng vẻ ti tiện của Pháo Thiên Minh và Tiểu Nhị khi ra sức chỉ vào ngực mình khiến Huyết Ảnh tức điên lên, nhưng sức hấp dẫn của tuyệt đối không trọn vẹn đã giữ vững lý trí cho hắn.

"Chính là Tiểu Nhị, tuyệt đối không phải ta. Thật đấy, ta biết ngay tên này không có ý tốt mà. Ngạn ngữ có câu: Không phải tộc ta tắt có ý khác. Tuy nhiên nói thẳng ra thì câu này cũng không đúng lắm, xét về phân loại chủng tộc và dân tộc thì quá tuyệt đối rồi. Cho dù là nhắm vào người ngoài hành tinh thì có vẻ như..." Lời nói của Vụ Trung Hoa khiến Huyết Ảnh toát mồ hôi lạnh. Ban đầu hắn tưởng việc này đơn giản lắm, chẳng qua chỉ là chọn một trong bốn, người chơi nào phải đặc vụ, đâu có chuẩn bị tâm lý che giấy. Vốn chỉ cần nói ra nhiệm vụ ám sát Mã Không Quần thôi, ít nhất Vụ Trung Hoa sẽ nhìn về phía Tiểu Nhị. Nhưng Tiểu Tử Phi Tử đã báo trước cho Pháo Thiên Minh nên bốn người âm thầm xong xuôi. Mắt thấy Huyết Ảnh đang suy nghĩ, từ từ tiến lại gần bốn người...

"Thanh Mai Chử Trà nhà ngươi ... đến đây làm gì?" Huyết Ảnh bắt đầu hoài nghi.

"Ngươi đoán xem!"

"Ta đang đoán đây thây!" Huyết Ảnh bực bội, người chơi không phải đặc vụ, còn bản thân hắn cũng chẳng phải gián điệp. Giọng điệu lừa gạt tới chính hắn cũng cảm thấy không đúng. Hắn quay sang nhìn Lãnh Nhược Tuyết, hy vọng nữ tử thông minh này sẽ giúp mình...

۩ ۩ ۞ ۩ ۩