Dịch: Athox
Biên tập: Athox
۩ ۩ ۞ ۩ ۩
Pháo Thiên Minh cười nói: "Ái Niếp Niếp à, đừng để ý, cô ấy tên Tiểu Trư Trư, mới thất tình ngày hôm trước, tâm trạng không được tốt lắm."
"À, ra là thế. Chúng ta đi trước đây." Ái Niếp Niếp nói lời từ biệt rồi phi ngựa đi.
"Chử Trà, vừa rồi ta thể hiện thế nào?" A Châu mỉm cười nhẹ nhàng hỏi.
"May là gặp hắn, nếu gặp tiểu tử Chân Hán Tử, câu chửi thề kia phải thấy máu mới xong." Pháo Thiên Minh nhìn Xa nói: "Có phải ngươi có huấn luyện hơi quá rồi không?"
"Vậy phải làm sao? Chỉ có thể bảo cô ấy nói ít thôi. Nếu thực sự trò chuyện, chẳng mấy chốc sẽ lộ tẩy. Ngươi hỏi xem bọn Tinh Ảnh bọn đã sẵn sàng chưa?"
Tin nhắn: Bên ngươi thế nào rồi?
Trả lời: Một ngàn ba trăm người Võ Đang biết người dùng Thê Vân Tung, ta đã kéo hết sang rồi.
Hỏi: Ngươi nói với họ thế nào?
Trả lời: Bảo là Tổ sư gia muốn xem pháo hoa, đặc biệt là pháo hoa ở Thiếu Lâm tự.
Hỏi: Họ không nghi ngờ gì à?
Trả lời: Không, vì Tổ sư gia vốn không hợp với Thiếu Lâm, có một đồ đệ yêu quý của ngài bị bức tử. Chuyện mấy hôm trước đấy, còn tiện tay giết không ít người chơi ngăn cản, Thiếu Lâm cầm đầu.
Pháo: Còn có chuyện như vậy à? Bảo mọi người mua thêm dầu hỏa, mỗi người mang hai phần. Thôi dứt khoát vờ thành thật, đốt luôn Thiếu Lâm đi. Mấy người phải cẩn thận, ta đoán khi lửa bùng lên, toàn bộ NPC Thiếu Lâm sẽ xông ra đánh, tuyệt đối đừng để bị bắt sống, nếu không về Võ Đang sẽ khó giải thích lắm.
Trả lời: Được! Cứ yên tâm, lần này chúng ta đâu có ý định sống sót quay về. Đẳng cấp của bọn họ vốn không cao, chết vài lần không sao cả. Hơn nữa chúng ta là người Võ Đang mà, mỗi tháng không chết mười lần tám lần thì cũng ngại với người khác.
Pháo Thiên Minh thu máy truyền tin: "OK hết rồi! Phượng Hoàng à, đừng thương tiếc Thiếu Lâm nhé, chắc chắn sẽ phải tái thiết lại rồi!"
"Tái thiết thì tái thiết, mỗi đệ tử Thiếu Lâm đóng góp vài vàng là được."
Năm người vừa bước qua sơn môn Thiếu Lâm đã thấy bên trong tấp nập, người qua kẻ lại lại như nước chảy. Bây giờ số lượng người chơi có võ công cao cấp ngày càng nhiều như biển cả, nhưng những ai có thể tiến thêm một bước chinh phục được những tu hành không trọn vẹn thì lại cực kỳ hiếm hoi. Ví dụ, trong hàng chục vạn đệ tử đao phái Vu Sơn, Tiểu Nhị thông thạo võ công cao cấp đã có thể chiếm vị trí số một trong Hoa Sơn luận kiếm, điều này thật sự nói lên được vấn đề. Ở sơn môn đã có đông đảo người chơi tụ tập, ai nấy đều cho rằng chìa khóa then chốt để giành chiến thắng nhiệm vụ này là phải thật nhanh nhạy, lập tức tiêu diệt NPC ngay khi phát hiện ra. Dù sao, theo hướng dẫn nhiệm vụ thì nhân vật này chỉ có võ công trung cấp, cho dù là cấp độ 100 thì hai người liên thủ cũng có thể hạ gục được.
Xa là đại sư huynh Thiếu Lâm, gần như toàn bộ đệ tử Thiếu Lâm đều biết cô ấy, dọc đường rất nhiều đệ tử chào đón. Dung mạo của Xa đã được điều chỉnh nhưng khá xinh đẹp, còn hai cô gái khác đặc biệt là A Châu với nhan sắc gần như hoàn mỹ, khiến tất cả các đệ tử đều nhìn chằm chằm vào Pháo Thiên Minh với ánh mắt giận dữ. Kênh môn phái Thiếu Lâm cũng bị spam ầm ĩ, chủ yếu là mấy câu:
"Đại sư huynh à, cô gái áo vàng kia tên là gì thế? Giới thiệu cho đệ làm quen với?"
"Mẹ kiếp! Võ Đang dẫn mĩ nữ đến Thiếu Lâm khoe khoang, các huynh đệ mau xôn lên!"
"Nếu không phải bằng hữu của đại sư huynh, ta đã thịt hắn rồi."
"Muội muội này xinh đẹp quá đi, nhìn cái đã biết là cực phẩm này, khiến ta miễn nhiễm với tất cả động vật giống cái."
"Nếu được ngủ trong hiện thực một đêm, ta sẵn sàng giảm thọ mười năm."
“Chỉ có điều lạnh lùng quá!”
“Đánh rắm! Đấy gọi là có khí chất."
Không ít nam nhân nhàm chán tiến lên làm quen, nhưng đa số bọn họ đều quen biết Pháo Thiên Minh và Xa, không dùng trang bị ra thu hút hay mời lập nhóm luyện cấp. Xa mỉm cười ứng phó ven đường... bụng thì cười sằng sặc, còn A Châu thì lạnh lùng dắt tay Lục Nguyệt Tuyết, cứ như vậy vượt qua được cửa thứ nhất mà không ai phát hiện.
Đến ngoài Bồ Đề viện, cách đại viện này hai mét là một vòng kẻ đỏ. Bên ngoài vòng kẻ đỏ là... gần hai vạn người chơi, ngồi la liệt hoặc đứng san sát trên diện tích cả một cây số vuông. Ai cũng nghĩ sẽ có nhiều người nhưng không ngờ lại đông đúc đến thế này, mọi người đều cảm thấy thiếu tự tin.
"Các ngươi cũng đến à." Thải Vân Phi, Chân Hán Tử cùng cao thủ Thiếu Lâm - Trùng, ba người đi đến chào hỏi. Vừa thấy Thải Vân Phi, Pháo Thiên Minh đã thầm thấy lo âu. Cô nàng này tuy không thể nói là hiểu rõ trò chơi như lòng bàn tay, nhưng với nhan sắc xuất chúng của A Châu thì chắc chắn phải để lại ấn tượng, tuyệt đối không được để lộ chân tướng.
۩ ۩ ۞ ۩ ۩