Dịch: Athox
Biên tập: Athox
۩ ۩ ۞ ۩ ۩
Pháo Thiên Minh dẫm mạnh lên chân Đoàn Dự, hai người bị khống chế nội lực nên Đoàn Dự đau đớn vô cùng. Cưu Ma Trí cười lạnh nói: "Được!" Hắn tự tin võ công hơn người, chỉ cần đến Hàng Châu thì Tô Châu cũng chỉ mất nửa ngày. Hắn không lo Pháo Thiên Minh có thể lừa gạt được gì Nếu không phải cần có Pháo Thiên Minh mới lên được xe ngựa, hắn đã dùng lửa giận mà thiêu chết y từ lâu rồi.
Đoàn Dự lẩm bẩm: "Lại bị kéo đi hỏa thiêu... Ủa? Sao ta lại nói lại đây?"
... Vô Gian tửu lâu...
Lúc này Pháo Thiên Minh rất nhớ Tiểu Hắc Tiểu Bạch, hai người này có thể trực tiếp lôi Cưu Ma Trí ra nhắm rượu. Bây giờ chỉ có vài gã tiểu nhị, Hoàng Dung nghỉ phép... cho dù có ở đây cũng không đánh lại được. Tuy võ công của Tiểu Ngư cao nhưng không chưa chắc đã thịt Cưu Ma Trí, hai người cùng có sở thích - cạo đầu. Hơn nữa lương tháng của hắn chỉ có mười tiền đồng, cũng khó nhờ vả đánh nhau. Huống hồ lương tháng này còn bị Pháo trừ bớt. Vì vậy, xác suất Tiểu Ngư giết ông chủ Pháo còn cao hơn không ít.
Có câu nói tai họa lưu ngàn năm, Pháo Thiên Minh không thấy Kiều Phong đâu nhưng lại thấy... Tổ sư gia - Trương Tam Phong. Nhưng rất tiếc là sau khi Trương Tam Phong liếc nhìn y một cái là vẫn tiếp tục uống rượu, không có phản ứng gì.
Pháo Thiên Minh cứ tưởng ông lão mắt kém, bèn ngồi xuống cái bàn trống trước mặt Trương Tam Phong, reo lên: "Ghép bàn nhé!" Rồi điên cuồng liếc mắt đưa tình với Trương Tam Phong. Cưu Ma Trí và Đoàn Dự cũng ngồi vào bàn, tùy tiện gọi vài món ăn. Pháo Thiên Minh phát hiện trong mắt Trương Tam Phong chỉ có rượu và một đĩa rau, hoàn toàn không để ý tới mình.
Pháo Thiên Minh thật sự không nhịn được, nói: "Tổ sư gia... ta là Chử Trà."
Trương Tam Phong nghi ngờ hỏi lại: "Chử Trà? Chử Trà học được Thái Cực kiếm à?" Pháo Thiên Minh gật đầu liên tục. "Không phải, ngươi không phải, truyền nhân Thái Cực kiếm đâu có ai yếu ớt như vậy."
"Thái Cực kiếm? Lợi hại lắm à?" Hiển nhiên Cưu Ma Trí không cho là đúng.
"Hừ!" Trương Tam Phong giơ tay lên, trực tiếp giải huyệt đạo cho Pháo Thiên Minh, nói: "Qua đánh đi."
Pháo Thiên Minh run rẩy hỏi: "Trong quán rượu của ta à?"
"Ừ! Không cho phép ngươi chạy trốn, nếu không sẽ phế bỏ võ công của ngươi. Lát nữa còn phải trả lại cho người ta."
Pháo Thiên Minh sờ soạng trong bọc rồi nói: "Mất kiếm rồi!"
Trương Tam Phong mặt mày tối sầm, Pháo Thiên Minh thầm giật mình. May là Trương Tam Phong không truy cứu, đưa kiếm của mình cho y nói: "Thanh kiếm này là do Chân Vũ Đại Đế lưu lại, tên là - Chân Vũ Thất Sát Kiếm. Nếu lại đánh mất, sẽ bị tính là phản bội sư môn. Một tháng sau quay lại môn phái làm 80 nhiệm vụ."
Chân Vũ Thất Sát kiếm: Bội kiếm của Chân Vũ Đại Đế, người đánh mất sẽ bị trị tội phản bội sư môn. Sát thương: Bình thường. Sắc bén: Bình thường. Chất lượng: Cực phẩm... Tóm lại, là kiếm trắng bình thường, nhưng không sao chém đứt được.
Pháo Thiên Minh rút kiếm ra khỏi vỏ, Cưu Ma Trí đứng dậy. Pháo Thiên Minh chăm chú nhìn vào thanh kiếm một lúc rồi đột ngột giơ tay lên nói: "Khoan đã!" Quay người gọi to: "Tiểu nhị! Thu dọn hết đồ đạc quý giá, Tiểu Ngư khiêng bát đĩa nồi niêu sang quán khách bên cạnh trước đã. Còn có bàn có thể mang đi..." Trương Tam Phong ném một đôi đũa trúng trán Pháo Thiên Minh.
"Lão Cưu, có cái của nợ gì thì hướng về ta, đừng tấn công lung tung, dễ làm người khác bị thương." Nói đoạn vung kiếm vẽ vài chục vòng tròn xông tới. Cưu Ma Trí cười khẩy một tiếng, phất nhẹ chiếc cà sa, đống vòng tròn biến mất.
Pháo Thiên Minh vừa vẽ thêm một vòng tròn, Trương Tam Phong gầm lên: "Ngoài vẽ vòng tròn, ngươi biết cái gì khác không?"
"....Không biết!" Pháo Thiên Minh rất thành thật.
Trương Tam Phong thở dài: "Thái Cực có nghĩa cực đại, chí cực, ý chỉ đạt tới giới hạn tột cùng, không còn gì sánh bằng."
Pháo Thiên Minh vung kiếm lên, không còn vẽ vòng tròn nữa mà thật thà đưa một kiếm ra. Cưu Ma Trí đánh một chưởng phong bổ xuống lưỡi kiếm. Đổi lại là trước kia Pháo Thiên Minh sẽ trực tiếp vận nội lực đối kháng, nhưng lúc này lại theo đà vung kiếm sang trái chém ngang vai phải Cưu Ma Trí. Cưu Ma Trí kinh hoàng, nghiêng người đánh ra một quyền, quyền này chứa tám biến hóa, không bằng Hỏa Diễm Đao nhưng cũng đã là võ công cao thâm.
"Hắn mạnh mặc hắn mạnh." Pháo Thiên Minh vừa nghe thế, cổ tay không khỏi xoay nhẹ, trước mặt hiện lên hình Thái Cực Đồ. Tuy di chuyển cực kỳ chậm rãi nhưng tiềm ẩn sát cơ. Cưu Ma Trí không dám thử chiêu, lùi lại một bước.
Pháo Thiên Minh hoảng hốt kêu lên: "Tổ sư gia, sao võ công Thái Cực kiếm của ta biến mất rồi?"
Trương Tam Phong gật đầu cười nói: "Thái Cực vốn vô cực." Nói rồi bay thẳng ra cửa, tiếng nói vọng từ xa vọng lại: "Sóng lớn ngập trời, ta bất động tựa núi, tĩnh như xử nữ, động thì như thỏ, tá lực đả lực, bốn lạng gạt ngàn cân..."
Hệ thống thông báo: Cảnh giới võ học đã tăng lên.
۩ ۩ ۞ ۩ ۩